Chương 141

:

“Hừm…” Cả người Ngô Uyển Uyển mềm nhũn khi dươиɠ ѵậŧ thô to và nóng hổi đẩy vào trong lỗ mềm của cô.

Triệu Mạc cảm nhận được bên trong tiểu huyệt cô mềm mại, giống như mềm mại và khít hơn trước, Triệu Mạc bình tĩnh nhấp mấy lần:

“Uyển Uyển, bên trong của em vừa mềm lại vừa nóng, đang thiêu đốt dươиɠ ѵậŧ của anh sắp tan chảy mất.”

“Hừm…dươиɠ ѵậŧ của chồng cứng thế sao bị tan chảy đuiợc?”

Triệu Mạc nghe lời cô ấy và nói đùa:

“Đúng vậy, làm thế nào nó có thể bị bỏng? Nếu nó thực sự bị bỏng, tiểu huyệt của Uyển Uyển sẽ không có côn ŧᏂịŧ lớn để ȶᏂασ. Nếu tiểu huyệt ngứa thì phải làm sao bây giờ?”

Nói xong hung hăng nhấp vào hai cái, làm cho Uyển Uyển kêu gào cả lên.

“A… anh nhẹ chút… lần nào anh cũng hành hạ em đến chết khϊếp, bỏng càng tốt!”

“Em bỏ được à?”

Triệu Mạc xoa ngực cô, vừa hôn má cô, vừa nhìn khuôn mặt xinh đẹp say mê dưới người anh, cơ bắp cả người cứng rắn hơn, lời thô tục càng thêm lớn mật:

“Tiểu huyệt của em bây giờ ngày nào cũng cần côn ŧᏂịŧ ȶᏂασ vào, không làm em cao trào một lần em sẽ không ngủ ngon, côn ŧᏂịŧ lớn mà không có, thì không có cái gì có thể thỏa mãn cơ thể dâʍ đãиɠ của em.”

“Không phải là do anh mỗi ngày muốn làm à. Vừa làm tàn nhẫn lại dùng lực, làm cả người em mệt mỏi đau nhức …”

Ngô Uyển Uyển đấm mạnh vào ngực cường tráng của anh.

“Làʍ t̠ìиɦ như thế này thật tuyệt, em không thấy như thế này rất sướиɠ à?”

Triệu Mạc dập mạnh hai lần, túi tinh hoàn của anh đập vào bên dưới âʍ ɦộ của cô, phát ra âm thanh bạch bạch.

“A… ừm… Sướиɠ…”

Cơ thể Ngô Uyển Uyển run lên vì bị anh đụng vào, làm kịch liêt như muốn thu hồi vốn vậy.

Triệu Mạc mặc dù dùng sức, nhưng anh ta cũng có kiêng kỵ, nếu cô ấy thực sự có thai, anh không thể làm côn ŧᏂịŧ đâm vào tử ©υиɠ.

Vì vậy, dù dùng lực thế nào, anh cũng không dám đẩy qυყ đầυ vào tử ©υиɠ của cô.

Anh đổi nhiều tư thế làm cô, khiến khắp người Uyển Uyển đều cảm thấy thèm muốn, cũng kỳ lạ, mấy ngày hôm trước rất lãnh cảm mà hôm nay bị anh trêu chọc cả người đều ngứa.

Triệu Mạc không dám dày vò cô quá, sợ có chuyện gì xảy ra, anh chỉ ấn mạnh vào cô một cái, sau khi cô hét lên đến cao trào, anh liền rút côn ŧᏂịŧ ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt phun ra giữa hai chân cô.

Ngày hôm sau, Ngô Uyển Uyển dậy sớm với cơ thể mệt mỏi, cô nghĩ nếu đến bệnh viện sớm hơn thì có thể nhận được kết quả sớm hơn để cảm thấy yên tâm.

Triệu Mạc sờ trên giường không có người, vừa mở mắt đã thấy Ngô Uyển Uyển đang mặc quần áo, anh còn chưa tinh ngủ, mở mắt lật người từ trên giường xuống, tìm vài bộ quần áo rồi mặc vào:

“Hôm nay anh sẽ đến bệnh viện với em. ”

“Không, em gọi lái xe là được, hôm nay anh không phải đi làm sao?”

Ngô Uyển Uyển vốn dĩ không định gọi Triệu Mạc đi cùng, nhưng bây giờ trụ sở chính nằm dưới khu biệt thự của họ, và hầu như ngày nào anh cũng phải đến một lúc.

Triệu Mạc hờ hững xua tay, đứng dậy đi tìm quần áo trong tủ:

“Không, không có gì quan trọng hơn đi với em đến bệnh viện kiểm tra, Uyển Uyển, cái quần tây của anh đâu?”

Anh ấy thường mặc quần áo bình thường ở nhà, hoặc là đồ thể thao, anh ấy nghĩ quần bị gò bó, chỉ mặc khi đi ra ngoài làm việc, hôm nay thực sự rất kỳ lạ, anh ấy muốn tìm quần tây để mặc.

“Ở ngăn giữa cái tủ trong cùng.”

Triệu Mạc tìm quần tây ngồi ở mép giường mặc vào, sau đó tìm cho mình một chiếc áo sơ mi trắng, mặc vào cùng một chiếc áo khoác cùng màu quần, chỉ cần đeo một chiếc cà vạt vào là thấy trang trọng.

“Hôm nay anh sao vậy? Sao ăn mặc chỉnh tề như vậy?”

“Anh đi gọi điện thoại.” Triệu Mạc không trả lời cô, đi ra khỏi phòng gọi điện thoại.

Bình luận

Để lại bình luận