Chương 62

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 62

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

:
Người mà bà lao công gọi đến là con rể của bà, con gái của bà là một con hổ dữ, đến tuổi trung niên thì thân hình đã phát tướng. Hai người thậm chí một năm cũng không làm chuyện chăn gối được một lần. Vì vậy, khi người đàn ông khát tình này nhìn thấy giám đốc Giang bị làm nhục thì hắn ta không đưa Giang Nhiên về nhà theo lời bà lao công mà trực tiếp lái xe đến một khu rừng ven sông.
Giang Nhiên tuy đã bị làm cho tơi tả và toàn thân bẩn thỉu nhưng dù sao cũng chỉ mới ngoài ba mươi tuổi, dáng người và nhan sắc không thể nói là tuyệt đỉnh nhưng dù sao cũng tốt hơn vợ hắn ta nhiều.
Người đàn ông với khuôn mặt đê tiện dừng xe lại, đưa tay ra sờ mó một cách vội vã, vô cùng biến thái mà xoa bóp vài cái: “Ôi chao, em đẹp quá! Vẻ ngoài này, cái eo thon này, cái ngực khủng này, cái mông to này!” Nói xong, hắn ta trực tiếp vỗ một cái vào mông Giang Nhiên: “Chết tiệt! Em đẹp hơn cả mấy con gà trong tiệm mát-xa! Cô bé này thơm quá, để anh thơm cái nào!”
Người đàn ông với vẻ mặt đê tiện lao tới, Giang Nhiên tuy đã trống rỗng từ lâu nhưng dù sao cũng không phải là người dễ dãi, cô ta chê người đàn ông này răng hô, lại thấy lông mũi của hắn ta như sắp chọc vào mặt mình.
Cô ta giơ chân đá nhưng không ngờ cú đá này lại đá trúng ngay vào dương vật của hắn ta, người đàn ông đau đớn kêu lên một tiếng rồi lập tức ngất đi. Giang Nhiên sợ hãi bỏ chạy, cô ta chạy như điên trong khu rừng hoang vắng không một bóng người.
Kể từ ngày đó, Giang Nhiên không bao giờ đi làm nữa, cũng không ai gặp lại cô ta. Mọi người chỉ nghĩ rằng cô ta không còn mặt mũi nào để gặp đồng nghiệp nên đã nghỉ việc.
Mấy cái nháy mắt đã trở thành giữa hạ, Thẩm Dao cũng đã làm thư ký mấy tháng, trong mấy tháng này, cô tiến bộ rất nhiều, trừ lúc Lục Chiến thấy mình bị cô cho ra rìa nên đã ra oai với cô thì cô vẫn cứ tiến bộ liên tục. Cho đến khi cô tự mình ký được một đơn hàng lớn cuối cùng thì mới nhớ tới Lục Chiến đã bị mình lạnh nhạt từ lâu. Nhưng đợi tới lúc này, Lục Chiến đã nhìn cô với ánh mắt đầy oán trách, buồn bã nói: “Em rốt cuộc cũng nhớ đến anh rồi sao? Anh còn tưởng trong đầu em chỉ có việc kiếm tiền thôi chứ? Chồng em rõ ràng có nhiều tiền như vậy em vất vả kiếm tiền như thế để làm cái gì? Biết thế anh đã cưới em sớm hơn một chút rồi, anh không nên để em làm thư ký cho anh!”

Bình luận

Để lại bình luận