Chương 191

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 191

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Còn La Nam Nam xuyên sách có một gia đình không đầy đủ, không được tiếp xúc với tình yêu thương của gia đình.
Mặc dù từng nói không hề lưu luyến thế giới kia nhưng cô ấy vẫn rất khát khao một gia đình đầy đủ.
Cho nên khi La Nam Nam mới vừa xuyên sách và đối mặt hoàn cảnh gia đình áp lực trong nhà họ La, cô ấy tựa như con cá tươi sống bơi lội trong hồ nước lặng, khuấy động mặt hồ tĩnh mịch nhà họ La loạn cuồn cuộn như bùn lầy.
Sau đó đào tới được nguồn suối, nước lặng thành nước chảy.
Mặc dù bố mẹ La nghiêm khắc nhưng cũng không phải là người không thể giao tiếp với nhau.
La Nam Nam dần dần quen thuộc và coi bọn họ như bố mẹ.
Người ta thường nói trẻ nhỏ biết khóc khi có kẹo ăn. Cô ấy giả vờ bị bệnh, ra vẻ nũng nịu, đáng thương và khóc lóc om sòm khiến bầu không khí trong gia đình đoàn kết với nhau.
Cứ như vậy, hai cô gái đều là La Nam Nam đã trao đổi không gian, cuộc sống và thân phận mà tiếp tục tồn tại.
“Cô ấy rất thích thế giới của tớ, tớ cũng có người quan trọng nơi đây. Chúng tớ cũng đã từng khổ sở.” La Nam Nam vừa nói vừa nhìn về phía Trần Triết và Mộc Trạch Tê.
“Cho dù về sau sẽ không hoán đổi trở lại, nhưng chúng tớ đều sẽ nỗ lực sống tốt trong thân phận của người còn lại. Chúng tớ là La Nam Nam, nhưng lại không phải là La Nam Nam trong quá khứ.”
Mọi người kinh ngạc đến không thốt nên lời, vui mừng thay cho hai người bọn họ đều có cái kết tốt đẹp.
La Nam Nam cảm thán: “Vận mệnh sao? Có thể nói rằng bánh răng vận mệnh bắt đầu trong vụ tai nạn xe kia.”
La Nam Nam nói rằng cô ấy có thể có duyên phận nào đó với La Nam Nam trong nguyên tác nên hệ thống xuyên sách mới tìm đến cô ấy.
“Chúng tớ từng có cuộc trò chuyện khá ngắn ngủi trong ý thức. La Nam Nam trong nguyên tác có lẽ quen biết với Mộc Trạch Tê.”
Mộc Trạch Tê sửng sốt: “Nếu là nguyên tác, đương nghiên chúng tớ quen biết vì đều là bạn cùng lớp.”
La Nam Nam lắc đầu: “Các cậu quen biết và hiểu biết nhau chỉ sau khi La Nam Nam bị tai nạn xe.”
Tất cả mọi người im lặng tiếp tục nghe La Nam Nam kể.
Nguyên tác cho biết sau khi La Nam Nam bị tai nạn xe, thể xác và tinh thần đều chịu tổn thương rất lớn. Ngoài khuyết tật về thể chất, điều quan trọng là tâm lý và tinh thần cũng bị ảnh hưởng.
Tuy chỉ khái quát dăm ba câu, nhưng cốt truyện gốc có đề cập tới sau khi La Nam Nam gặp tai nạn xe thì bị chẩn đoán mắc bệnh hoang tưởng nghiêm trọng, lúc sau cô ấy tỉnh lại thì nghi ngờ chất vấn về cái thế giới này.
Mộc Trạch Tê hít ngược một ngụm khí lạnh.
Không ai biết được La Nam Nam đã nhìn thấy điều gì khi cô ấy xảy ra tai nạn, sau khi tỉnh lại, ngoại trừ chức năng của cơ thể gần như tê liệt thì tâm lý và tinh thần của cô ấy đã thay đổi rất nhiều.
Thậm chí nhiều lần cô ấy phải điều trị bệnh tâm thần, nhưng không ai đi tìm tòi nghiên cứu liệu cô ấy có thật sự bị bệnh không.
Chính vào lúc đó cô ấy đã gặp được Mộc Trạch Tê cũng đang có cuộc sống cực khổ giống mình, giữa hai người tuy không phải tri kỷ nhưng lại trò chuyện rất hợp với nhau.
La Nam Nam vội vàng ngăn mọi người đang muốn hỏi chuyện lại: “Suỵt! Suỵt! Đừng hỏi tớ đã nói chuyện được gì rồi, tớ cũng không biết đâu! Nguyên chủ chưa nói, tớ cũng chưa từng ngồi xuống nói chuyện tử tế với cô ấy.”
Số phận của ba cô gái cứ như vậy mà quấn lấy nhau bởi những cơ duyên kỳ diệu.
“Thì ra em và La Nam Nam thật sự có duyên với nhau.” Mộc Trạch Tê ngẩn ngơ sững sờ, một lúc lâu thì thốt ra câu đó.
Cảm giác đó rất kỳ lạ, cô và La Nam Nam rất xa lạ, nhưng giữa hai cô lại có một duyên phận nào đó.
Mộc Trạch Tê đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Vậy nên, nếu như thế giới mà La Nam Nam xuyên vào coi như là bắt đầu lại từ đầu một lần nữa. Vậy những chuyện của thế giới nguyên chủ thật sự đã từng diễn ra à?”
La Nam Nam gật đầu: “Có thể nói như vậy, dù sao chỉ cần đặt bút xuống đã có thể tạo nên một góc của thế giới đó. Thế giới kia của chúng tớ có quá nhiều người xuyên sách để thay đổi nguyên tác rồi.”
Nghiêm Kỷ cầm lấy tay của Mộc Trạch Tê, nhẹ nhàng nâng lên trao một nụ hôn: “Cho nên anh luôn cảm thấy, đây là cơ hội mà ông trời đã ban tặng cho anh.”
Mộc Trạch Tê dừng lại nhìn Nghiêm Kỷ một cái.
La Nam Nam cười: “Cho nên, đây cũng là nguyên nhân mà nam chính Nghiêm Kỷ cậu nương tay với tôi à?”
Mộc Trạch Tê?
“Cô gái ngốc, cậu không biết nhà họ Nghiêm của chồng cậu rất lợi hại à. Bây giờ cậu ta chỉ dịu dàng hơn chút mà thôi.”
Trong nguyên tác, là một gia tộc của nam chính trong tiểu thuyết cẩu huyết Mary Sue, làm sao có thể không bá đạo như Jack Sue(*) chứ.
(*) Jack Sue: là một biến thể từ “Mary Sue”, tương tự “Tom Sue”, ám chỉ nhân vật nam chính được buff siêu ảo
La Nam Nam vỗ bả vai của Mộc Trạch Tê, giọng điệu ý bảo cô tự lo liệu cho ổn thỏa.
“Nói thế này đi, sau khi gả cho nam chính, ly hôn là điều không thể. Nhẹ thì lột da, nặng thì cả nhà của cậu có thể sẽ biến mất.”
Mộc Trạch Tê…
Mọi người tạm biệt nhau ở sân bay.
La Nam Nam và Mộc Trạch Tê ôm tạm biệt nhau.
Nghiêm Kỷ chân thành mời hai người Trần Triết và La Nam Nam: “Hy vọng trong hôn lễ của chúng tôi, hai cậu có thể đến làm phù dâu và phù rể.”
La Nam Nam xoa tay: “Vậy hôn lễ nhất định phải long trọng náo nhiệt đấy! Còn có tiền mừng nhớ thanh toán đi nhé!”
Không cần Nghiêm Kỷ mời, La Nam Nam cũng sẽ đến.
Hôn lễ hoàng kim của Mộc Trạch Tê chính là lúc nữ phụ lật mình! Chính là lúc vả mặt những người từng cười nhạo Mộc Trạch Tê!

Bình luận

Để lại bình luận