Chương 196

Anh hôn Mộc Trạch Tê một đường dọc theo cổ đi xuống dưới, gặm xương quai xanh, mút bầu ngực trắng nõn, hơi thở nóng bỏng phả ra phun lên người Mộc Trạch Tê, một bàn tay còn đùa bỡn đầu vú.
Chuyên chọn mấy nơi mẫn cảm để khiêu khích.
Nhiệt độ cơ thể của anh cao, mới một lúc đã ra một lớp mồ hôi mỏng, cả người càng trở nên thêm nguy hiểm.
Mộc Trạch Tê cách quần áo cũng có thể cảm giác được nơi nóng bỏng kia của Nghiêm Kỷ.
Hai người hôn đến khó tách khó rời, Mộc Trạch Tê muốn tách ra nói chuyện
Cả người Mộc Trạch Tê mơ màng, thở dốc: “Nghiêm Kỷ, chúng ta tắm rửa trước đi.”
Lúc này Nghiêm Kỷ mới thu lại một chút lý trí, ôm người lên, đi vào trong phòng phòng tắm lớn.
Nghiêm Kỷ cởi hết quần áo, Mộc Trạch Tê vừa thấy đã sợ đến luống cuống, cự vật thẳng tắp ngẩng đầu, khí thế khiến cho người ta sợ hãi.
Nghiêm Kỷ bỗng nhiên nghĩ đến gì đó, nói với Mộc Trạch Tê là muốn lấy đồ, sau đó trần trụi chạy ra ngoài.
Mộc Trạch Tê sửng sốt, là muốn lấy áo mưa sao? Nếu vậy thì Mộc Trạch Tê sẽ vứt luôn đi.
Nghiêm Kỷ còn chưa quay lại, Mộc Trạch Tê đã tự mình vào trong bồn tắm ngâm mình trước.
Thân thể giống như được dòng nước ấm vây quanh, lỗ chân lông trên người giãn nở, giảm bớt cảm giác mệt nhọc của hôn lễ hôm nay, thoải mái không chịu được.
Mộc Trạch Tê vừa cúi đầu đã nhìn thấy chỗ xương quai xanh và ngực của mình đều là dấu hôn mà mới vừa rồi Nghiêm Kỷ tình cảm mãnh liệt gặm mút ra.
Mộc Trạch Tê than một tiếng. Bởi vì nhà họ Mộc có quy định là trước khi kết hôn hai tuần thì đôi vợ chồng trẻ không thể gặp mặt cho nên Nghiêm Kỷ phải tuân theo.
Mới hai tuần không làm, Nghiêm Kỷ đã hung ác vô cùng.
Mộc Trạch Tê bên này vừa mới nghĩ đến, Nghiêm Kỷ đã trở lại, trừ cái phao bơi hình chữ U kỳ kỳ quái quái ra, còn có bôi trơn, cả một loạt áo mưa.
Nghiêm Kỷ vừa đi vào liền bước vô trong nước, ôm lấy cơ thể Mộc Trạch Tê, dùng vật cứng rắn kia nhẹ nhàng cọ xát phía sau lưng trơn trượt của cô.
“Vợ ơi, em tắm xong chưa? Chúng ta làm một lần trước đi.”
Sau khi nửa người Mộc Trạch Tê nằm trên phao chữ U, toàn bộ cơ thể nổi lên, Mộc Trạch Tê mới biết được Nghiêm Kỷ có ý đồ gì.
“Đợi đã Nghiêm Kỷ!”
“Không đợi được.”
Nghiêm Kỷ quỳ gối trong bồn tắm, nắm lấy đôi chân hơi giãy giụa của Mộc Trạch Tê vòng qua kẹp vào vòng eo của mình, cánh tay nhẹ nhàng kẹp một cái, cô đã không thể động đậy.
Côn thịt đã cứng rắn đến trướng đau kia sắp không chờ nổi mà đi vào bên trong hoa huyệt khít chặt ẩm ướt.
Nghiêm Kỷ nắm chặt eo Mộc Trạch Tê, không để cô trôi nổi, càng tiện cho anh cắm tiểu huyệt. Ngay sau đó anh bắt đầu triển khai kết hợp chọc vào rút ra.
Dòng nước có lực cản, vốn không tiện cho việc đưa đẩy.
Nhưng Nghiêm Kỷ lại có một vòng eo mạnh mẽ không biết mệt, đẩy hết nước ra, côn thịt tới tới lui lui cắm đến tận chỗ sâu bên trong.
Không thể để cái tên Nghiêm Kỷ này “đói” được, vì vừa “đói” cả người đã nóng lòng, tham lam cắm côn thịt vào chỗ sâu bên trong, động tác rất nhanh.
Côn thịt thô dài mỗi một lần đều nhanh chóng quét qua mị thịt mẫn cảm, làm cho bên trong co rút từng trận cắn chặt lấy côn thịt.
Trong đầu Mộc Trạch Tê giống như que diêm nhanh chóng xẹt qua mặt giấy phốt pho mà bốc cháy lên vậy, khoái cảm trong đầu bốc cháy bắn ra bốn phía.
“Ưm ~! Nghiêm… Kỷ ~” Cơ thể Mộc Trạch Tê dang rộng ra, trong đầu là một mảnh trắng xóa.
“Hử? Em gọi anh là gì?!” Nghiêm Kỷ rất sảng khoái, giọng nói có chút khàn khàn. Đôi mắt nhìn chằm chằm vẻ mơ màng trên khuôn mặt nhỏ khi bị mình cắm của Mộc Trạch Tê.
“Ưm ~ Chổng ơi ~ đừng…”
Mộc Trạch Tê muốn nói gì đó, lại bị Nghiêm Kỷ cố ý đâm thật mạnh vài cái vào điểm G khiến cho cô cao trào, kêu lên một cách mềm mại.
Mộc Trạch Tê vốn nằm trên tấm phao, động tác thẳng lưng của Nghiêm Kỷ làm cho dòng nước trôi nổi không ngừng, tựa như khi bơi lội bị sóng biển mang theo trôi lênh đênh ở giữa dòng vậy.
Rất không có cảm giác an toàn.
Bây giờ càng là bị động tác hung hãn xuyên xỏ kia của Nghiêm Kỷ đâm cho tan tác, trôi nổi như lục bình.
Mộc Trạch Tê đã tình loạn ý mê, lắc đầu, mang theo tiếng rầm rì ngắt quãng.
Cô càng yếu ớt khóc, Nghiêm Kỷ lại càng không nhịn được muốn bắt nạt cô.
Mộc Trạch Tê cảm giác cả cơ thể mình dường như đều dựa vào cây côn thịt thô dài đang va chạm ở trong cơ thể mình kia, giống như một cái đinh xuyên xỏ giữ cô cố định vậy
Nhưng côn thịt lại rất biết bắt nạt người ta, vừa cứng vừa thô dài đấu đá lung tung điên cuồng va chạm ở bên trong hoa huyệt.
Giác quan của Mộc Trạch Tê hoàn toàn tập trung vào bộ phận sinh dục đang cọ xát với nhau của hai người, tạo ra khoái cảm đầy trời khiến người sợ hãi.
Mộc Trạch Tê lên cao trào như vậy mấy lần, thân thể mềm nhũn, lập tức kiệt sức, không nhịn được nằm phịch xuống, lại được tấm phao nâng đỡ.
Mái tóc đen tản ra trong nước, trôi dạt như rong biển, đung đưa theo dòng nước rung động khi thân thể va chạm nhau.
Nhiều lần lên cao trào khiến tinh thần Mộc Trạch Tê mê mang. Đôi chân run rẩy bị Nghiêm Kỷ đặt trên vai, không cho cô hạ xuống.
Hai chân cô được nâng lên cao, Nghiêm Kỷ ngồi xổm như cưỡi ngựa làm phần hông nâng lên cao, nắm đôi chân đang gập lại của Mộc Trạch Tê áp sát vào ngực, côn thịt cắm một đường thẳng từ trên xuống.
Thân thể Mộc Trạch Tê dần dần mềm đến không chỗ để trốn, chỉ có thể nằm trên tấm phao bị làm.
Côn thịt khai phá từng chút mị thịt, một đường cắm thẳng vào sâu bên trong, đâm vào vách thịt mềm mại trong cổ tử cung. Mị thịt xoắn chặt, cổ tử cung hút vào.
Từng đợt khoái cảm quét qua khiến Mộc Trạch Tê sướng đến mũi chân đều run rẩy, vừa sướng vừa sợ.

Bình luận

Để lại bình luận