Chương 148

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 148

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Giữa hai người đã xảy ra quá nhiều chuyện, sau khi tính toán kỹ càng, Mộc Trạch Tê biết mình không phải hoàn toàn vô tội, chuyện lợi ích lúc trước, cũng là anh tình tôi nguyện.
Đừng nói cho mẹ biết, cho dù có báo cảnh sát, dựa theo gút mắc của hai người thì đó cũng không phải là hiếp dâm mà chỉ có thể tính là tranh chấp tình cảm.
Đến lúc đó mọi thứ bùng nổ, và những tính toán tỉ mỉ sẽ chỉ lắng xuống.
Nghiêm Kỷ có bối cảnh và tài nguyên mạnh mẽ, có thể chống đỡ anh cho dù xảy ra chuyện cũng sẽ không có bất kỳ thương tổn nào, anh còn có thể tự mình cắn. Nhưng mình thì khác, ba mẹ liều mạng làm việc, gia đình bình thường của mình không chịu nổi những thứ này.
Hoặc là anh có thể tàn nhẫn hơn, lợi dụng quyền thế của nhà họ Nghiêm áp bức mình, Mộc Trạch Tê cũng không có kiêu ngạo sẽ thề chết không theo.
Mộc Trạch Tê khóc, cô yếu thế, bàn tay nhỏ bé nắm lấy vạt áo của Nghiêm Kỷ: “Nghiêm Kỷ… Cậu có thể không chơi những thứ đó không?”
Nghiêm Kỷ nắm lấy ngón tay của cô ngậm lấy, sau đó ôm cô vào trong lòng. Anh hưởng thụ cô làm nũng yếu thế, ánh mắt tối tăm nói: “Chỉ cần cậu có thể thỏa mãn tôi là được.”
Mộc Trạch Tê luống cuống mím môi, chắc mình phải gần như bị phế thì mới thỏa mãn được Nghiêm Kỷ…

Sau khi ăn cơm xong, Mộc Trạch Tê uống bột quả dương mai.
Nghiêm Kỷ ngồi trên ghế ôm eo Mộc Trạch Tê, thỉnh thoảng siết chặt vòng eo thon thả của cô. Mộc Trạch Tê thì ngồi trên đùi anh, ôm vai Nghiêm Kỷ, sau bữa cơm tối cô có chút chóng mặt, rúc vào trên người anh. Giữa hai chân kẹp một cây gậy lớn, cọ xát toàn bộ âm họ theo mọi hướng.
Mộc Trạch Tê bị Nghiêm Kỷ thay trang phục cô gái thỏ, phía sau là một cái máy đuôi thỏ mát xa, và đôi tai thỏ. Trong quần áo tình thú, trang phục thường thấy nhất là cô gái thỏ, nhưng Nghiêm Kỷ không thích đồ tầm thường, chất liệu trang phục là sợi trắng xuyên thấu, có thể mơ hồ nhìn thấy hai núm vú phấn hồng.
Nghiêm Kỷ bảo Mộc Trạch Tê gác hai chân lên lưng ghế dựa, Mộc Trạch Tê xấu hổ muốn chết, nhưng lại không dám từ chối anh. Cô gác cổ chân vào lưng ghế, để lộ âm hộ.
Nghiêm Kỷ đỡ lấy mông cô, chỉ kéo gậy mát xa ra một chút, để lộ ra âm vật nhỏ đáng yêu.
Anh lập tức vươn chiếc lưỡi ướt đẫm mềm mại của mình liếm âm hộ của cô, cách một lớp vải mút lấy hạt châu nhỏ của cô, nước bọt nhanh chóng thẫm đẫm lớp vải khiến nó dần trở nên trong suốt.
Chiếc lưỡi mềm mại của đàn ông ẩm ướt mà nóng bỏng, Mộc Trạch Tê kêu lên một tiếng rồi lại nhịn xuống, cổ chân gác ở lưng ghế căng thẳng khẽ run.
Ánh mắt Nghiêm Kỷ lóe lên một tia hung hãn, giống như ánh mắt trước khi dã thú phục kích. Một bên liếm một bên nhìn chằm chằm Mộc Trạch Tê cắn môi nhẫn nại, ánh mắt Mộc Trạch Tê va vào ánh mắt của Nghiêm Kỷ, sau đó sẽ lập tức né tránh.
Cô không dám, cũng không muốn đối mặt với anh.
Nghiêm Kỷ lại dùng sức liếm, dùng sức mút, nhất định phải để cô nhìn mình. Nhìn anh cách một lớp vải mỏng liếm hoa huyệt của cô như thế nào.
Đầu lưỡi chạm vào hạt châu nhô ra, môi mỏng mút một hơi, thừa dịp Mộc Trạch Tê run lên. Đầu lưỡi thuận thế trượt về phía miệng huyệt, đảo quanh trong miệng huyệt, khiến Mộc Trạch Tê run lên không ngừng.
Mộc Trạch Tê thấy xấu hổ muốn chết, nhưng thật sự rất sảng khoái…
Ngoài nước bọt thì dịch tình cũng chảy ra, khiến lớp vải trắng càng thêm ướt đẫm.
Bộ trang phục cô gái thỏ trắng càng trở nên trắng nõn mềm mại, giống như một lớp bánh nếp trong suốt dễ tan chảy trên chiếc bánh ngọt trắng mềm, sau khi bị Nghiêm Kỷ liếm ướt thì mơ hồ lộ ra khe nhỏ ướt đẫm hồng hào kia.
Quyến rũ người ta đến mức mất kiểm soát.
Mộc Trạch Tê bị liếm đến nhũn ra, Nghiêm Kỷ sợ cô ngã nên buông chân cô xuống, hai người lại quay về tư thế ôm trước đó.

Bình luận

Để lại bình luận