Chương 152

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 152

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Nghiêm Kỷ nhìn dáng vẻ khéo léo khoe khoang của cô, cười rồi nghiêm túc nói: “Em muốn hỏi gì thì cứ trực tiếp hỏi, em hỏi thì anh sẽ luôn nói cho em biết, nhưng em không hỏi, chỉ thích suy đoán lung tung thôi.
Anh và Lâm Thi Vũ không có hiềm khích, chỉ nói chuyện với nhau để ngăn chặn tổn thất mà thôi. Bây giờ anh không nói về chuyện núi Hồng Hà, nên trao đổi đã ít đi rất nhiều.”
Mộc Trạch Tê rất kinh ngạc: “Chuyện dự án núi Hồng Hà không phải rất quan trọng sao? Sao anh lại mặc kệ nó chứ?”
“Đúng là rất quan trọng.” Nghiêm Kỷ gật đầu, sau đó hung hăng hôn cô một cái: “Bởi vì lúc trước anh có quá nhiều việc nên không thể nói với em, suýt chút nữa đã để em chạy mất.”
Mộc Trạch Tê mím đôi môi mềm mại, yên lặng không nói, có thể chạy trốn sao?
Thì ra Nghiêm Kỷ mặc kệ chuyện công việc, bảo sao bây giờ anh có nhiều thời gian quấn lấy mình như vậy.
Mộc Trạch Tê do dự một lúc, rốt cục hỏi ra: “Dự án núi Hồng Hà kia rốt cuộc sao lại quan trọng như vậy?”
Nghiêm Kỷ nói nguyên nhân cho Mộc Trạch Tê.
Nghiêm Kỷ và Lâm Thi Vũ hợp tác, là nhằm vào nhà họ Lâm. Bọn họ đều muốn dự án núi Hồng Hà thoát khỏi hoạt động vốn của gia đình, thực sự thuộc về quyền sở hữu của nhà nước và nhân dân.
Nhà họ Lâm vốn là một nhà giàu mới nổi, không quan tâm Lâm Kim Tiêu ba ruột của Lâm Thi Vũ là một tên lưu manh, năm xưa dựa vào các loại công trình dần dần phát tài.
Hạng mục khiến nhà họ giàu to thành công chen chân vào tầng lớp thượng lưu, là hạng mục xây dựng bí mật ở núi Hồng Hà quê hương của Lâm Thi Vũ năm đó.
Năm đó Lâm Kim Tiêu ngẫu nhiên lấy được hạng mục xây dựng này, đây vốn là chuyện tốt mang lại lợi ích cho một bên, còn liên quan đến vấn đề chiến tranh năm đó để lại.
Mà nhà họ Nghiêm rất coi trọng hạng mục đó, cụ ông nhà họ Nghiêm có tình cảm với nơi đó, năm đó thậm chí còn tự mình chạy đến đó giám sát công việc.
Lâm Kim Tiêu xây dựng được là nhờ ăn cắp thành quả của người khác, mình không hề tổn thất thậm chí còn nắm được nhiều tài nguyên để kiếm bộn tiền. Sau khi hoàn thành, thậm chí còn tiếp tục đầu tư cho hạng mục thương mại hút máu người dân nghèo khó của núi Hồng Hà.
Lâm Thi Vũ trở lại nhà họ Lâm biết được chuyện này từ người chị cùng cha khác mẹ của mình. Ông cụ Nghiêm vẫn muốn bỏ ra số tiền lớn không thể tưởng tượng được, mua đứt hạng mục này, để nó được sử dụng miễn phí.
Nhưng nhà họ Nghiêm chỉ có chút cổ phiếu nhỏ trong đó, mặc dù muốn mua cổ phiếu, nhưng Lâm Kim Tiêu cũng không đồng ý. Vì vậy, hai nhà chỉ có thể quản lý chung bằng cách hợp tác.
Bởi vì ông cụ Nghiêm coi trọng, mặc dù nhà họ Nghiêm chịu thiệt thòi lớn, mọi chuyện lớn đều do nhà họ Nghiêm gia chống đỡ, toàn bộ tiền thưởng đều được đầu tư trở về, thì nhà họ Nghiêm cũng không buông tay.
Mà mặc dù nhà họ Lâm sợ thế lực của nhà họ Nghiêm, nhưng cũng hiểu rõ cách dắt mũi lên mặt, lại ăn hết tiền mà nhà họ Nghiêm ném về.
Nhưng bọn họ vẫn tiếp tục hút máu của người dân núi Hồng Hà, cuối cùng vẫn vào miệng bọn họ.
Lâm Thi Vũ là người của núi Hồng Hà, lớn lên cùng với dự án xây dựng đó. Về sau lại trở về nhà họ Lâm, dần biết một ít nội tình trong đó, nhà họ Lâm ở trên này không sạch sẽ.
Thậm chí còn cố giấu giếm vụ tai nạn đã chôn sống hàng chục công nhân xây dựng tầng trệt ở vùng núi sâu. Cho đến nay ba mẹ già của họ, vợ và con cái, họ vẫn đang chờ đợi một công lý, họ chỉ là những người bình thường, giới tư bản ai thèm quan tâm sống chết của họ.
Những thứ bẩn thỉu này có thể hại toàn bộ núi Hồng Hà.
Nhà họ Nghiêm vì tình cảm gia đình, Lâm Thi Vũ là vì quê hương mình của mình. Cho nên Lâm Thi Vũ và Nghiêm Kỷ hai người đạt thành một thỏa thuận hợp tác.

Bình luận

Để lại bình luận