Chương 163

Không khí dần nóng lên khi Nghiêm Kỷ kéo cô vào một góc khuất trên sân thượng, nơi không ai thấy. Anh đẩy cô tựa vào lan can, tay luồn qua váy cô, chạm vào làn da mềm mại. “Tê Tê, em làm anh không kìm được…” Giọng anh khàn khàn, đầy dục vọng.
Mộc Trạch Tê đỏ mặt, nhưng không đẩy anh ra. Cô đáp lại, hôn sâu hơn, để anh khám phá cơ thể mình. Dưới bầu trời đêm, họ lén lút hòa quyện, mỗi cái chạm đều mang theo sự kích thích của điều cấm kỵ. Nghiêm Kỷ nhẹ nhàng nhưng đầy chiếm hữu, khiến cô rên khẽ, bám chặt vào anh. Khi khoái cảm dâng trào, cô thì thầm: “Nghiêm Kỷ, em yêu anh…”
Anh hôn cô, mỉm cười. “Anh cũng yêu em, Tê Tê. Mãi mãi.”
Khi họ trở lại biệt thự, tóc cô hơi rối, má hồng rực. Mẹ Nghiêm nhìn thấy, chỉ cười ý nhị, không nói gì. Mộc Trạch Tê xấu hổ, nhưng trong lòng lại hạnh phúc. Cô biết, mình đã được chấp nhận, không chỉ bởi Nghiêm Kỷ, mà còn bởi gia đình anh.
: Đêm Trước Kỳ Thi
Kỳ thi đại học chỉ còn vài ngày, không khí ở trường cấp 3 Hoa Thịnh trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Mộc Trạch Tê, dù đã cố gắng hết sức, vẫn không tránh khỏi những giây phút hoang mang. Cô ngồi trong phòng tự học, cắn bút, mắt dán vào cuốn sách toán nhưng tâm trí lại trôi đi đâu mất. Nghiêm Kỷ, ngồi bên cạnh, nhận ra sự bất an của cô. Anh khẽ gõ lên bàn, giọng trầm ấm: “Tê Tê, nghỉ một chút đi. Em căng thẳng quá rồi.”
Cô thở dài, ngả người ra ghế. “Em sợ mình làm không tốt, Nghiêm Kỷ. Em không muốn làm anh thất vọng, cũng không muốn ba mẹ buồn.”
Nghiêm Kỷ kéo ghế sát lại, nắm tay cô. “Em sẽ làm được. Anh tin em. Còn anh, em nghĩ anh sẽ thất vọng vì điểm số của em sao? Anh chỉ muốn em vui, Tê Tê.” Anh cúi xuống, hôn nhẹ lên mu bàn tay cô, ánh mắt đầy yêu thương. “Đi với anh một lát, anh có thứ muốn cho em xem.”
Họ rời thư viện, lên xe của Nghiêm Kỷ. Anh đưa cô đến một ngọn đồi nhỏ ngoại ô thành phố Z, nơi có thể ngắm toàn cảnh thành phố lung linh ánh đèn. Gió đêm mát lành thổi qua, Mộc Trạch Tê đứng bên anh, lòng dần thả lỏng. Nghiêm Kỷ lấy từ túi ra một chiếc đèn lồng giấy, viết sẵn dòng chữ: “Tê Tê, em là ngôi sao sáng nhất.”
Cô ngạc nhiên, bật cười. “Anh… sến thế từ bao giờ vậy?” Nhưng mắt cô đã long lanh, cảm động trước sự chu đáo của anh. Họ cùng thắp đèn, nhìn nó bay lên trời, mang theo những lo lắng của cô. Nghiêm Kỷ ôm cô từ phía sau, thì thầm: “Dù kết quả thế nào, em vẫn là ngôi sao của anh.”
Đêm đó, tại căn hộ của Nghiêm Kỷ, không khí nhanh chóng trở nên nóng bỏng. Anh kéo cô vào phòng, ánh mắt sáng rực. “Tê Tê, để anh giúp em quên đi áp lực, được không?” Giọng anh khàn khàn, đầy ý tứ.
Mộc Trạch Tê đỏ mặt, nhưng không từ chối. Cô để anh cởi áo khoác, bàn tay anh lướt nhẹ trên vai cô, xuống eo, kéo cô sát vào. Nghiêm Kỷ hôn cô, từ môi xuống cổ, để lại những dấu hôn đỏ nhạt. Cô rên khẽ, bám lấy vai anh khi anh cởi váy cô, để lộ cơ thể trắng nõn dưới ánh đèn mờ ảo. Anh đẩy cô nằm xuống giường, môi lướt dọc bụng cô, tay khéo léo chạm vào những điểm nhạy cảm. “Tê Tê, em thật sự khiến anh không kìm được…”
Cô run rẩy, cơ thể đáp ứng từng cái chạm của anh. Khi anh tiến vào, cô ôm chặt anh, để khoái cảm cuốn cả hai đi. Họ hòa quyện, mỗi chuyển động tràn ngập tình yêu và khát khao. Sau khi đạt cao trào, Mộc Trạch Tê nép vào lòng anh, thở hổn hển. Nghiêm Kỷ vuốt tóc cô, hôn lên trán. “Tê Tê, em sẽ làm tốt. Anh ở đây, luôn luôn.”
Cô mỉm cười, cảm giác an toàn khiến cô thêm tự tin. “Cảm ơn anh, Nghiêm Kỷ. Có anh, em không sợ gì nữa.”
________________

: Kết Quả và Lời Hứa
Ngày công bố kết quả thi đại học, Mộc Trạch Tê hồi hộp đến mức tay run khi mở trang web. Nghiêm Kỷ ngồi bên cạnh, nắm tay cô, ánh mắt trấn an. “Tê Tê, dù kết quả thế nào, anh vẫn tự hào về em.”

Bình luận

Để lại bình luận