Chương 2

Sau khi thử một phen, cô phát hiện đồ lót sεメy này bán khá chạy, hơn nữa lợi nhuận cũng khá cao, cô bắt đầu dần dần chuyển hướng sang kinh doanh đồ lót.
Trải qua mấy tháng nỗ lực, việc làm ăn dần dần khởi sắc nhưng lúc này nhϊếp ảnh gia cô thuê trước đó đột nhiên nghỉ việc, hôm nay lại có một lượng lớn hàng mới đã về cần cô chụp ảnh mẫu mới, làm cho cô một giây cũng không đợi nổi, cho nên trước khi nhϊếp ảnh gia mới ứng tuyển tới, trước tiên tự mình bày máy ảnh ra tự chụp.
Bởi vì chân hơi mở ra, sợi dây vải của chiếc quần lọt khe kéo căng đến khe hở môi âʍ ɦộ, cọ sát với lỗ huyệt, làm cho cơ thể tương đối nhạy cảm của cô chảy ra nước, dâʍ ɖị©ɧ của huyệt khẩu nhuộm ướt sợi dây vải.
Cô bực mình dùng khăn ăn ấn vào cửa huyệt, cầm máy ảnh xem bức ảnh vừa chụp, mi tâm nhíu chặt hơn, lại một lần nữa bày máy ảnh ra quay lại giường nằm sấp vểnh mông lên, chuẩn bị chụp lại một tấm thử xem.
Khương Yển nghe được căn phòng này có chút động tĩnh, giống như có người ở bên trong, gõ cửa một cái, khe hở cửa vốn khép hờ mở ra rộng hơn, anh ngước mắt lên liền nhìn thấy người phụ nữ trên giường đang tạo dáng với máy ảnh.
————

Người phụ nữ trước mắt vểnh mông lên đang nằm sấp trên giường, cặρ √υ” được hai miếng vải tam giác bọc lại treo lơ lửng trên đó, bộ ngực trắng sữa dán lên cánh tay cô, bị kẹp ra khỏi rãnh sữa, Khương Yển đang lo lắng hai miếng vải nhỏ như vậy có thể không chịu nổi cái ngực lớn này hay không.
Đáy mắt cô rõ ràng hiện lên một tia kinh hoảng, giống như bị anh đột nhiên đứng ở cửa dọa sợ.
Trần Vũ Hàm quả thật bị dọa sợ.
Cô không nghĩ tới đột nhiên có người lên lầu, dưới lầu vẫn luôn có Tiểu Đào giúp cô xử lý việc vặt, cho dù có chuyện gì, cũng là Tiểu Đào đi lên nói với cô một tiếng, cô chưa từng gặp qua một người đàn ông đột nhiên đi lên như vậy.
Tiếng máy ảnh hạ xuống khiến cô lấy tỉnh táo lại, lúc này Trần Vũ Hàm mới cuống quít từ trên giường bò dậy, nắm lấy áo khoác khoác bên cạnh quấn lên người.
Sau khi hoàn hồn, cô cảm thấy mình đã phạm sai lầm rồi,
Cô nhớ tới Tiểu Đào xin nghỉ phép mấy tiếng đồng hồ với cô, nói sau khi ăn trưa xong sẽ trở về, hỏi cô có muốn khóa cửa phía dưới không, là cô tự mình nói không cần, bởi vì cô hẹn nhϊếp ảnh gia mới ứng tuyển tới, cô không muốn lãng phí thời gian chờ ở phía dưới, liền nói với người khác đến thì trực tiếp lên lầu là được, cô tự mình ở trên lầu bắt đầu chụp thử trước.
Nhϊếp ảnh gia mới được tuyển dụng là do nhϊếp ảnh gia hợp tác lâu dài trước đó giới thiệu, cho nên cô có thể tin tưởng.
Cô cũng thêm bạn tốt của đối phương và xem qua dòng thời gian của cô ấy, trình độ chụp ảnh cũng được, về phần người, chưa từng xem ảnh chính diện, nhưng nhìn qua bóng lưng tóc ngắn theo phong cách tomboy, đẹp trai không thua gì đàn ông.
Vừa rồi cô còn thiếu chút nữa cho rằng là một người đàn ông xa lạ đến rồi, có lẽ là cô nhầm lẫn, là nhϊếp ảnh gia mới ứng tuyển mới đúng.
Trong lòng Trần Vũ Hàm thầm nghĩ, thử lên tiếng thăm dò một chút: “Tiểu Tưởng đúng không? ”
Khương Yển đang không biết mình để mắt đi đâu mới tốt, liền nghe Trần Vũ Hàm gọi mình.
Ai có thể nghĩ đến vừa vào cửa là có thể nhìn thấy một màn nóng bỏng như vậy, làm cho máu nóng toàn thân anh đều tụ tập ở hông, cây gậy thịt đã cương cứng, anh sợ đợi lát nữa sẽ không đứng không vững mất, máu mũi cũng sắp chảy xuống luôn rồi.
Anh nghe thấy tiếng, theo bản năng quay đầu đi qua, lúc nhìn thấy hai cái chân trắng nõn kia, lại kích động dời tầm mắt, nhìn ra ngoài cửa.
Cô vừa nói gì? Tiểu Tưởng? Nước sốt? Gừng?
Hẳn là đang gọi mình Tiểu Khương, dù sao hợp tác lâu dài gửi chuyển phát nhanh, vực thay đổi một cái, nhất định sẽ nhớ kỹ tên của mình.

Bình luận

Để lại bình luận