Chương 8

Có thể là độc thân quá lâu, tuổi tác tăng lên, ham muốn tìиɧ ɖu͙© không có cách nào phát tiết một cách hợp lý, hiện tại làm cho cô muốn buông thả, cũng có thể là bởi vì khuôn mặt này của Khương Yển, chính xác là hình mẫu của cô.
Hiện nay trên mạng không có ai nói, tam quan của mình sẽ thay đổi theo ngũ quan của đối phương, bây giờ cô cảm thấy cô rằng, có lẽ bản thân đã có suy nghĩ không yên phận với anh trước.
Khương Yển vẫn còn khẩn trương, anh sợ mình vừa mới ra tay, cô sẽ lần nữa cầm cây gậy bóng chày kia ném về phía anh, nhưng đợi một lúc lâu, nhìn thấy khuôn mặt của cô chỉ nghẹn đến đỏ bừng nhìn chằm chằm vào anh, vẫn vểnh mông lên không nhúc nhích ở trước mặt mình, ánh mắt kia vô cùng quyến rũ, giống như đang thúc giục anh mau móc gậy thịt ra đến thao đi.
Ánh mắt của anh lại dời đến nơi riêng tư của cô, vừa lúc nhìn thấy một giọt nước da^ʍ nhỏ xuống, bị nệm dưới thân cô thấm hút, hình thành một dấu vết nhỏ nhàn nhạt.
“Có thể còn phải điều chỉnh thêm chút nữa, sợi dây vải lại đi vào.”
Anh chậm rãi nói chuyện, thân thể vừa tiến lại bên cạnh giường, rồi dừng lại, quỳ một chân lên giường, rút ngắn thêm khoảng cách giữa hai người.
Tay anh đặt lên vị trí xương cụt của cô, cầm lấy sợi dây kia dùng sức kéo, sợi dây nhỏ lập tức bị kẹt vào trong khe hở giữa hai môi âʍ ɦộ, vừa ép vừa cọ xát lên hai đỉnh âʍ ѵậŧ đang sung huyết, Trần Vũ Hàm không nhịn được mà khẽ bật ra tiếng rêи ɾỉ.
Cô vội vàng quay mặt lại, vùi mình vào giữa cánh tay đang chống trên giường, cắn chặt môi dưới không để cho bản thân phát ra âm thanh xấu hổ như vậy.
Đáy mắt Khương Yển sáng lên, anh dứt khoát buông máy ảnh trong tay xuống, cởϊ qυầи lót của cô ra, nói: “Đều đã ướt hết rồi, cô phải thay cái quần khác để tiếp tục chụp.”
Qυầи ɭóŧ bị siết ở vị trí giữa hai đùi cô, anh dùng ngón tay móc nước da^ʍ từ trong âʍ đa͙σ của cô ra, đầu ngón tay bị nhiễm màu trong suốt, hai mắt anh nhìn chằm chằm một hồi, sau đó há miệng ra ăn thứ nước da^ʍ trên ngón tay của mình.
Không có mùi vị gì, nhưng mà rất thơm, giống như hương thơm trong trẻo của hoa sen.
Lỗ nhỏ của con gái, đều là thơm như vậy sao?
Khương Yển tiếp tục cúi đầu lại gần ngửi, không giống mùi nước hoa trên người cô, mùi hương nơi riêng tư này, căn bản khác với mùi trên người cô, thật sự giống như mùi mà lỗ nhỏ này tỏa ra.
Anh cảm giác bản thân như đang vùi mặt vào giữa một đóa hoa sen nở rộ, sương sớm ngọt ngào rơi ở trên đó, chờ anh đến thưởng thức.
Trần Vũ Hàm quả thật đã chăm sóc nơi riêng tư của mình, bởi vì cô làm mẫu ảnh và bán đồ lót tình thú, nên nơi riêng tư cũng phải đẹp, để khi chụp ảnh nhìn cũng sẽ tương đối đẹp mắt, lúc mặc qυầи ɭóŧ cô cũng sẽ xịt nước hoa vào nơi riêng tư của mình, cho nên mới làm cho Khương Yển có ảo giác lỗ nhỏ của cô tỏa ra một mùi hương tự nhiên.
Cô cũng không nghĩ rằng bởi vì như vậy, lại khơi dậy lòng hiếu kỳ của anh, khiến cho cô lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác bị người ta liếʍ âʍ ɦộ.
Đầu lưỡi của anh liếʍ từ dưới lên trên, cọ qua âm đế phía trên đang run rẩy chờ được vuốt ve, đầu lưỡi lại chen vào giữa hai môi âʍ ɦộ chọc vào âʍ đa͙σ, cuối cùng dọc theo khe hở tiếp tục hướng lên trên, đồng thời tách hai cặp mông căng tròn của cô ra để vuốt ve những nếp gấp nhỏ phía sau, sau đó mới chịu dừng lại. Thân thể của Trần Vũ Hàm càng thêm run rẩy, cô cảm giác sức lực trên người đều bị rút đi, cô sắp không giữ nổi tư thế này nữa, cô muốn nằm xuống, chờ anh đè lên.
Khương Yển nuốt hết toàn bộ nước da^ʍ tích tụ ở âʍ đa͙σ vào trong bụng, một giây sau, anh lại nhìn thấy lỗ nhỏ của cô co rút thêm một trận, một lượng lớn nước da^ʍ được tiết ra và phun ra ngoài.

Bình luận

Để lại bình luận