Chương 135

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 135

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Cô nghĩ như vậy, càng cảm thấy có đạo lý, cô càng không muốn trải qua cảm giác khó chịu khi Khương Yển chậm lại suýt chút nữa dừng lại một lần nữa, cô đáp ứng theo nguyện vọng của anh, bắt đầu rêи ɾỉ.
“Ừm a…Sắp bị anh đâm hỏng rồi, ô… Khương Yển, nhanh lên một chút, đâm em nhanh lên một chút…”
“A ha, ừ hừ… em sắp không xong rồi, đừng xoa… Ừm a…”
Tay Trần Vũ Hàm buông xuống, nắm lấy cổ tay anh dùng sức siết chặt, tiểu huyệt chợt dùng sức xoắn chặt, để cho anh biết, bản thân cô sắp phun ra rồi, xoa xoa ngón tay trên âʍ ѵậŧ, vừa rồi hình như còn cảm giác được có mấy giọt nước nóng chảy ra.
“Có phải lại muốn đi tiểu không?Tiểu ra ngoài đi, phun tất cả nước da^ʍ của em ra ngoài. ”
“Không, không được, quần…ưʍ… Đừng đâm vào, hu hu hu, Khương Yển, không cần…”
Tiểu huyệt của Trần Vũ Hàm dùng sức hút chặt cây gậy thịt của anh hiện tại căn bản là không nhúc nhích được, cứ như vậy nửa cây chưa vào được, nửa cây lui ra ở bên ngoài,khiến cho anh cũng nghẹn đến khó chịu.
Anh phiền não giúp cô kéo chiếc quần siết chặt trên đùi xuống, nhìn thân thể cô còn căng thẳng ẩn nhẫn, mặt mày nhíu lại, cong chân thoáng ngồi xổm, đưa tay ôm lấy hai chân cô.
“A!”
Cô khẩn trương đến kinh hô một tiếng, âm thanh xuyên thấu cả con hẻm nhỏ, có vẻ có chút sắc bén.
“Đừng nhúc nhích, chờ lát nữa cây gậy thịt trượt ra, anh sẽ không ngã vào em.”
Cây gậy thịt chỉ còn lại vị trí phía trước qυყ đầυ đang khó khăn cắm vào trong tiểu huyệt, chỉ cần em cử động thêm một chút nữa, là có thể bị dâʍ ŧᏂủy̠ tích tụ bên trong cuốn ra ngoài.
Trần Vũ Hàm không dám lộn xộn, theo cánh tay rắn chắc của Khương Yển trượt đến vị trí đầu gối của mình ôm lấy cô, lúc mông chìm xuống, cây gậy thịt lại một lần nữa tiến vào, đem thịt mềm hấp phụ bên trong mở ra, cảm giác no đủ quen thuộc khiến cho cô thỏa mãn.
“Tự mình đưa tay xuống sờ sờ tiểu bức của em, xoa xoa âʍ ѵậŧ của em, hiện tại đem dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra sẽ không làm ướt quần của em.”
Hiện tại đương nhiên sẽ không, tư thế của hai người giống như tư thế đứa nhỏ đi tè, làm cho Trần Vũ Hàm không khỏi nhớ tới cảnh mình lần đầu tiên bị Khương Yển làm đến tiểu thật sự.
Hiện tại cô vẫn cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng trong đầu một giọng nói khác lại nói cho cô biết, đây cũng không phải là thứ mà cô có thể khống chế được, hơn nữa ở trước mặt Khương Yển, cũng không cần cảm thấy ngượng ngùng.
Cô chậm rãi thăm dò giữa hai chân, vuốt ve cây gậy thịt dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của Khương Yển, cọ qua môi âʍ ɦộ ướŧ áŧ, lúc này mới bắt đầu vuốt ve âʍ ѵậŧ, học theo lực vừa rồi của Khương Yển, khoanh tay ấn xuống, trọng tâm vây quanh cái xương mu nhỏ phía dưới cọ xát.
Cảm giác bụng dưới vừa mới căng trướng lại lần nữa lan tràn đến, cho đến khi cả cơ vòng dưới thân không khống chế được, theo miệng niệu đạo phun ra, đem dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt và tao khí phun ra ngoài.

Thủy triều phun ra không ít đều văng lên vách tường phía trước, sau đó lại tích tắc rơi xuống, làm ướt cây gậy thịt của Khương Yển rồi nhỏ giọt trên mặt giày của anh.
Bụng cô còn chưa ngừng động tác co rút, nhưng bởi vì thân thể bị gấp lại, toàn bộ ngực trước bị hai chân của mình đè lên, khiến cho lúc cô co giật, giống như mông cũng run lên theo.
Khương Yển rõ ràng cảm giác được cây gậy thịt của mình đâm vào bên trong bị cô nhẹ nhàng xoa nắn qυყ đầυ, thịt mềm bên trong chuyên môn cọ cọ mắt ngựa đang tiến hành kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khiến anh đã có chút không nhịn được muốn bắn.
Lý trí Trần Vũ Hàm bắt đầu dần dần trở lại, cô lại đưa tay vuốt ve chỗ riêng tư ướt sũng của mình, cố ý sờ qua gốc dươиɠ ѵậŧ mà chưa đâm vào được, nhẹ nhàng kéo những sợi lông xoăn đen cứng rắn của anh, cuối cùng vuốt ve túi tinh treo dưới, sờ vào lớp da căng cứng đến bóng loáng, thúc giục: “Khương Yển, anh còn không bắn sao? Bắn nhanh lên cho em có được không? ”

Bình luận

Để lại bình luận