Chương 156

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 156

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Một giây sau, cô liền nghe Khương Yển nói to lên: “Mẹ! Tuần sau con sẽ dắt bạn gái về ra mắt gia đình, con muốn kết hôn với cô ấy, đợi tết năm nay con sẽ cùng cô ấy về nhà ba mẹ của cô ấy để hỏi cưới!”
“Mẹ? Anh đang gọi điện cho mẹ anh sao?”
Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra với anh vậy, là do áp lực của công việc khiến não anh văng ra ngoài rồi sao, sao lại ngu ngốc như vậy? Làm sao có thể nhanh như vậy đã gọi điện cho mẹ nói chuyện cầu hôn, còn nói rằng tuần sau sẽ mang cô về nhà, thật là quá nhanh!
“Mẹ, cô ấy ngay bên cạnh con, con sẽ cho mẹ nghe giọng cô ấy.”
Vừa nói chuyện, anh vừa ấn nút mở loa ngoài, đem điện thoại di động đặt vào trong cô, cô nhìn thời gian cuộc trò chuyện đang không ngừng tăng lên, lập tức cả người cô liền toát mồ hôi lạnh.
“A, dì khỏe không, con là Trần Vũ Hàm, con là, là Khương Yển, là bạn gái của Khương Yển.”
“Mẹ, mẹ nghe thấy rồi chứ, cô ấy cực kì xinh đẹp!”
Khương Yển ngồi bên cạnh không ngừng ngắm mỹ nữ, trong lòng không ngừng kích động.
Sớm biết thì anh đã làm vậy rồi, sớm đã nói ra việc cầu hôn với Trần Vũ Hàm từ lâu, nhưng mà anh nghĩ bọn họ đang còn trong giai đoạn tìm hiểu, nên mới nhẫn nhịn, rốt cuộc hôn này cũng có thể nói ra, đem hết tâm tư bản thân thông báo về cho gia đình.
Trần Vũ Hàm bị những lời của Khương Yển làm cho khϊếp sợ, vội vàng dùng tay hung hãn nhéo vào đùi anh.
Nói những lời thiếu não gì vậy, làm sao chỉ nghe giọng nói có thể thấy cô xinh đẹp được chứ!
“Dì à, không có đâu, dì đừng có nghe anh ấy nói bậy bạ…”
“Đẹp lắm! Thanh âm ngọt ngào như vậy, chắc chắn là rất xinh đẹp, gọi dì cái gì chứ, gọi mẹ đi, mãi đến khi này Khương Yển mới bảo mẹ, tuần sau hai đứa sẽ đến chứ? Thích ăn cái gì thì nói với mẹ, bây giờ mẹ sẽ gọi cho họ hàng tuần sau đến, để cùng gặp con gái xinh đẹp nữa chứ!”
Mẹ Khương kích động nói, sau đó liền kích động, làm cho Trần Vũ Hàm ngây người một lúc.
“Chắc chắn ba mẹ anh sẽ thích em, anh đã từng kể với em, bọn họ đều mong một cô con gái, khi em vào gia đình em, em chính là con ruột, còn anh là con rể, trước khi mang em về nhà, chúng ta sẽ phải chờ năm nữa nữa, anh liền sẽ tổ chức một hôn lễ cực lớn cho em, cô chú có yêu cầu gì, cứ trực tiếp nói ra, anh nhất định sẽ cố hết sức thỏa mãn hai bên.”
Trần Vũ Hàm càng bối rối, cô hối hận vì đã nói chuyện kết hôn một cách dễ dàng với Khương Yển, sớm biết như vậy, sẽ đợi một thời gian sau mới nói ra.
Bây giờ bọn họ bắt đầu hấp ta hấp tấp, nhưng lễ cưới cũng bị hoãn lại, hy vọng, liệu rằng sau này vẫn sẽ được hào hứng như vậy chứ?
Cô bị Khương Yển dùng sức ôm vào lòng, nghe anh không ngừng xúc động nói bên tai cô: “Rốt cuộc cũng cưới được em, anh đã đợi giây phút này rất cực khổ…”
Lời này vừa nói ra, cô cảm thấy mọi thứ dường như đã biến mất, cô nhớ lại lúc mình vừa mắt với Khương Yển cho đến tận bây giờ.
Cô hôn lên môi Khương Yển một cái, nhìn anh mà nở nụ cười, ánh mắt nhìn đến vai anh, nghĩ tới việc anh mới bị cô cắn thật mạnh một cái, vừa đau lòng vừa chạm tay lên đó, hỏi: “Đau không?”
“Đau lắm, hôn chỗ đó đi, hôn hôn liền hết đau.”
Anh một tay cỡ nút áo sơ mi của mình, bắt đầu không biết xấu hổ chuẩn bị giở trò lưu manh.
Gò má Trần Vũ Hàm hơi ửng đỏ, xoay người đi kéo rèm cửa, sau đó xoay người trở về ghế sofa, giúp anh cởϊ áσ sơ mi, nhìn trên vai anh còn in dấu răng một cách rõ ràng, cúi người hôn nó một cái, dùng đầu lưỡi phác họa lên dấu răng kia.
Đầu lưỡi mềm mại của cô dán lên da của anh, cổ họng lại phải ra luồng khí ấm áp, khiến anh nhớ lại bản thân đã máy ngày không chạm vào tiểu huyệt ướŧ áŧ rồi.”

Bình luận

Để lại bình luận