Chương 171

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 171

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Bà chắc chắn che chở nữ nhi của mình, nhưng nhìn chồng mình, lại còn có người phụ truyền thống thích nghe lời của chồng, đứng ở đó trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì mới tốt.
Nhìn hai cha con ánh mắt nhìn chằm chằm mình, chờ bà lựa chọn đứng về một phía, trong lòng nóng nảy, nhưng nước mắt lại cố nén ra trước.
“Ba, ba lại làm mẹ khóc!”
Trần Vũ Hàm nóng nảy lại dậm chân, chạy vào trong phòng rút khăn ăn chạy về.
“Sao lại nói ba làm cho bà ấy khóc, trước khi con trở về, mỗi ngày ba đều làm cho bà ấy cười hì hì, con vừa trở về liền chọc bà ấy khóc, mau đưa khăn ăn cho ba.” Ba Trần đoạt lấy khăn ăn Trần Vũ Hàm đưa tới, vừa định lau nước mắt khóe mắt cho bà, lại bị bà ghét bỏ đoạt lấy, tự mình lau.
“Ông đừng thổi mắt tôi đâu, ông cách tôi ra xa một chút, con gái thật vất vả mới trở về, đều là ông nháo đến.”
Nước mắt Mẹ Trần có chút rối loạn, cảm xúc kích động liền dễ dàng rơi nước mắt, đây ngược lại biến thành cách bà đối phó hai cha con này đã lâu không ngán.
Nhìn ba Trần đặt dao lên giày, vén quần áo lên liền dùng sức lau tay mình vào đó, ông còn áy náy nhớ tới mình vừa mới cắt hành tây cùng ớt, cũng không phải cố ý hun mắt cô, bà lại nhìn lướt qua Trần Vũ Hàm đang đứng bên cạnh vẻ mặt lo lắng, cất bước tiến lên tự mình mở cửa cho Khương Yển.
Khương Yển bị nhốt ở bên ngoài, thân thể bị nhiệt độ bên ngoài phủ xuống lạnh đến cứng đờ, ngón tay cũng không có cách nào lắc lư linh hoạt.
Anh cho rằng mình ít nhất phải bị nhốt ở bên ngoài một hai giờ, không nghĩ tới nhanh như vậy sẽ bị mở cửa thả vào.
Vừa ngẩng đầu, liền nhìn mẹ Trần ở bên kia lau nước mắt bảo anh vào, làm cho đầu anh càng trắng bệch, không biết làm sao.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Giống như mình và Trần Vũ Hàm về nhà, còn dẫn đến chiến tranh gia đình nhà bọn họ, không nghĩ tới còn làm cho mẹ Trần khóc, tết này, có phải anh phải mua một chuyến bay sớm nhất hay là về sớm một chút không?
Mẹ Trần nhìn Khương Yển đứng ở ngoài cửa không dám nhúc nhích, lúc này mới lên tiếng nói: “Vào đi, không sao, tay lạnh như vậy, mau vào nhà. ”
Khương Yển bị kéo vào nhà, vừa nhấc chân vào cửa, liền nhìn Trần Vũ Hàm cũng đi đến bên cạnh mình, toàn bộ quá trình đều bị vẻ mặt ba Trần đề phòng, nhìn ánh mắt ba Trần nhìn mình lộ ra vài phần u oán, khiến cho anh không hiểu anh đã làm gì có lỗi với ông hay sao?
Anh xấu hổ thay giày, nhìn ba Trần còn cảnh giác đứng ở một bên nhìn chằm chằm anh, anh không muốn thừa nhận, nhưng thật sự kinh hoàng, nhịn không được dựa vào Trần Vũ Hàm, nhỏ giọng hỏi: “Kế tiếp làm sao bây giờ? Anh hay là đi vào nhà bếp để giúp nấu ăn, chú dường như ghét anh. ”
“Thằng nhóc thúi, ta nói cho cậu biết, cách xa con bé một chút, đừng dùng tay bẩn của cậu chạm vào com bé, bảo bối của ta cũng là người mà cậu có thể tùy tiện tới gần!”
Ba Trần nhìn thấy Khương Yển đã sớm cảm thấy không vui, Trần Vũ Hàm bị lừa đi còn chưa tính, vừa rồi mẹ Trần còn quan tâm đến anh như vậy.
Ông nhìn anh lén lút tiếp cận Trần Vũ Hàm, nép về phía sau lưng thì thầm với cô, không cần nghĩ, nhất định là đang nói một ít lời ô uế muốn làm ô nhiễm đứa con gái ngoan ngoãn xinh đẹp của ông!
Không nói hai lời, ông tiến lên bước nhanh về phía trước, lần nữa chuẩn bị tách hai người ra, lại bị mẹ Trần ngăn lại.
“Ông có đi nấu cơm hay không, không làm thì tôi đi làm, Vũ Hàm trở về đến bây giờ, uống cái gì cũng chữa uống, ăn cái gì cũng chưa ăn.”
“Đi, tôi đi làm, bà đi phòng bếp tham gia cuộc vui, khói dầu hun đến bà, đồ uống đã sớm mua xong, bà dẫn con bé qua bên kia uống là được.”
Ba Trần nói chuyện, lại nhìn về phía Khương Yển, khiến anh sợ tới mức lại rụt lại về phía Trần Vũ Hàm, nắm tay cô không khỏi siết chặt, bóp đến khớp ngón tay cô có chút đau.

Bình luận

Để lại bình luận