Chương 174

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 174

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Thật sự không sao.” Khương Yển trấn an cảm xúc của cô, nhìn bà Trần đã lắc mình ra ngoài lấy rương thuốc tới, lại nhìn về phía ba Trần một lần nữa không vui với anh, hiện tại anh thật sự muốn khóc, thật vất vả mới có được một chút quan hệ với cha vợ tương lai, trong nháy mắt lại bị đánh trở về nguyên hình.
Nhưng mà vết thương này của Khương Yển quả thật cũng không uổng công, dù sao thái độ của mẹ Trần trở nên cứng rắn, sau khi giữ anh lại ăn cơm, còn trực tiếp vỗ tay bảo anh ở lại, sắp xếp cho anh một phòng khách riêng biệt, nói rõ ngày hôm đó bọn họ muốn đi thăm thân thích, để Khương Yển dùng thân phận vị hôn phu cùng đi theo, chờ ba mẹ cậu đến đây, cùng nhau thương lượng hôn sự.
Trong lòng ba Trần có bất mãn, hiện tại cũng nói không nên lời, chỉ sợ sẽ chọc cho mẹ Trần nóng nảy rồi lại muốn khóc, năm mới này, vừa khóc vừa thấy máu, không khỏi cũng quá không may mắn.
Ngay khi Khương Yển cảm thấy mình không có vấn đề gì, không nghĩ tới ba Trần còn giữ lại hậu thủ vô dụng.
Ngay lúc ba giờ sáng, khi đêm khuya vắng vẻ, Khương Yển bị đạp tỉnh.
Vừa mở mắt ra, liền nhìn ba Trần dùng điện thoại di động bật đèn đứng ở bên giường anh, làm cho anh sợ tới mức, thiếu chút nữa đấm một quyền ra ngoài.
Điện thoại di động của ba Trần chiếu theo mình, thấp giọng nói ở đó: “Mau đứng lên, tôi đặt phòng cho cậu, ngày mai cậu sẽ về nhà, không được đi nhà bà nội với chúng tôi, chờ tôi trở về, tôi sẽ tự mình đưa cậu ra sân bay mua vé máy bay cho con rời đi. ”

Khương Yển còn có chút choáng váng, vừa mới chống đỡ ngồi dậy vài phần, đột nhiên nghe cửa phòng bị mở ra, nhìn Trần Vũ Hàm rón ra rón rén đi vào, ở đó thở phào nhẹ hô: “Khương Yển, em trở về rồi! ”
Anh ngược lại đã quên, Mấy giờ trước Trần Vũ Hàm đã len lén tới tìm anh, vừa mới tỉnh lại đi vào phòng vệ sinh.
Trong phòng khách không có nhà vệ sinh, cho nên cô vừa mới lén lút trở về phòng mình đi vệ sinh, lúc rời đi sợ bật đèn sẽ bị phát hiện, cho nên cũng tắt đèn dùng điện thoại di động bật đèn pin rời đi.
Đây thật sự là trùng hợp a…
May mà lúc Trần Vũ Hàm tới đây, còn bảo đảm với anh muộn như vậy ba mẹ cô chắc chắn sẽ không tỉnh lại, cô còn đặt đồng hồ báo thức năm giờ sáng, quyết định năm giờ sáng trở về phòng mình, nói như vậy, ba mẹ Trần sẽ không biết buổi tối cô lén tới tìm anh.
Có trách thì trách đầu óc anh mê muội, cảm thấy cách làm này của Trần Vũ Hàm có thể làm được, để cô ấy ở trong phòng mình, hiện tại tốt rồi, thật sự là xấu hổ.
Lúc Trần Vũ Hàm thò đầu vào cửa, liếc mắt một cái liền nhìn thấy bên giường còn có người đứng, ánh đèn pin chiếu rọi căn phòng tối tăm, khiến cho thân ảnh cao lớn kia lắc lư có chút dọa người.
Cô và ba Trần đồng thời chiếu điện thoại di động về phía đối phương, thì bắt gặp khuôn mặt quen thuộc của ông, sợ tới mức khiến Trần Vũ Hàm suýt nữa ngã xuống đất, đặt mông ngã trên mặt đất, không biết là bị dọa hay là đau, thét ra tiếng chói tai, khiến sắc mặt hai người sợ tới mức trắng bệch.
Khương Yển vội vàng xuống giường nhìn người còn thiếu chút nữa bị chăn vấp ngã, nhìn ba Trần đã nhanh hơn một bước đi đỡ người, sau khi ông vội vàng bật đèn phòng,ngay cả giày cũng không mặc mà đi tới đỡ người.
“Bố? Bố làm gì ở đây vậy? ”
Trần Vũ Hàm đau nhe răng trợn mắt, khập khiễng đi về phía bên giường, lúc đi, còn không quên đóng cửa lại, tránh đánh thức mẹ cô.
Sắc mặt ba Trần âm trầm nhìn chằm chằm hai người, cho đến khi nhìn bộ đồ ngủ trên người hai người vẫn còn nguyên vẹn, lúc này mới buông lỏng sắc mặt ngưng trọng vài phần.
“Trễ như vậy, con không ngủ, chạy tới nơi này làm cái gì? Một chút rụt rè cũng không có. ”

Bình luận

Để lại bình luận