Chương 183

“Quan hệ tìиɧ ɖu͙© không ảnh hưởng, chỉ là bắn không ra tϊиɧ ŧяùиɠ, chỉ có thể bắn ra dâʍ ŧᏂủy̠, yên tâm, nhu cầu của em vẫn có thể thỏa mãn.”
Nghe Khương Yển nói, Trần Vũ Hàm giả vờ tức giận tát cây gậy thịt còn chưa mệt mỏi kia một cái, lại cúi đầu giúp anh liếʍ liếʍ dâʍ ŧᏂủy̠ dính vào bề mặt, hàm hồ nói không rõ: “Vậy làm thêm mấy lần nữa, đem những gì trước đó chưa làm đều bù lại. ”

Trong chớp mắt, Trần Như đã lớn lên, mà tiệm đồ lót của Trần Vũ Hàm cũng ăn nên làm ra, cũng là do ở nhà cô có mở một nhà máy sản xuất, nhưng mà sau đó, Trần Vũ Hàm lại ngại mệt mỏi, liền đem quyền quản lý giao cho tiểu Đào, còn cô, trông coi cửa tiệm nhỏ, là tiệm độ gợi cảm, chỉ buôn bán nhỏ.
Lúc Trần Vũ Hàm mở cửa tiệm, Khương Yển cũng đặc biệt vì cô mà mua lại một công ty giao hàng hỏa tốc, ban đầu tính là dùng tiền của công ty gaming kia lập lấy một trạm giao hàng hỏa tốc, chỉ để dành riêng cho việc giao hàng của cô, để cho cô dễ dàng làm việc.
Khương Yển nghĩ bản thân của mình có thể chăm sóc Trần Vũ Hàm cùng Trần Như thêm tám trăm năm nữa, vẫn còn thấy rất sung sức, nhưng mà trong nháy mắt đã đến lúc Trần Như kết hôn, anh mới biết, thời gian thật sự trôi rất nhanh.
Con rể của anh tên Lục Diễn, nghe nói Trần Như đã sớm yêu người này,
Nhưng anh đối với con rể cực kỳ không hài lòng, bởi vì lúc Trần Như bị bắt cóc, toàn bộ đều là do cậu ta!
Nếu không phải lúc đó cậu ta không một mực ở bên Trần Như, làm sao có thể để con bé xảy ra chuyện như vậy, nhưng đó không phải chuyện quan trọng, chuyện quan trọng là! Hai người đó lại dám ở chung!
Hơn nữa, cái tên Lục Diễn này, da mặt cũng thật sự quá dày, so với anh còn dày hơn, cả nhà cậu ta cũng thật là không biết xấu hổ.
Cũng bởi vì Trần Như mà họ cũng gặp nhau không ít lần, cũng không hỏi anh liệu có đồng ý hay không, đã trực tiếp gọi anh là cha vợ, gọi Trần Vũ Hàm là mẹ vợ, hệt như Trần Như đã được gả đi, cậu ta khi nói chuyện còn không để ý đến thái độ của anh, hết lần này đến lần khác Trần Như đều chỉ nói một câu, hoặc là gả cho cậu ta, hoặc là độc thân cả đời.
Thật ra Trần Vũ Hàm đối với Lục Diễn rất hài lòng, chủ yếu là bởi vì Trần Như, hơn nữa, câu ta đối xử với Trần Như rất tốt, khiến cô luôn có thể nhìn thấy bóng dáng của Khương Yển trên người cậu ta, giống hệt như lúc cô và anh yêu nhau, anh cũng đối xử với cô như vậy, cho nên, cô tin tưởng cậu ta nhất định sẽ là người chồng tốt ở tương lai.
Cho dù Khương Yển có bất mãn đi nữa, Trần Như cũng cùng Lục Diễn đi đăng ký kết hôn rồi, bây giờ chuẩn bị làm đám cưới, anh có phản đối cũng vô dụng.
Anh ngồi trên giường chờ đến lúc đón dâu, môi cũng nở nụ cười vui vẻ, thật giống như trở lại ngày Trần Như vừa mới chào đời.
Khi đó, cô bé nằm trong lòng ngực anh, trông rất nhỏ bé, nhưng chỉ trong chốc lát, liền đã trưởng thành như vậy.
Khương Yển suy nghĩ một chút, sống mũi bắt đầu cay cay, hốc mắt đã đỏ bừng lên, biểu cảm này của anh bị Trần Vũ Hàm cũng Trần Như đang ngồi ở mép giường nhìn thấy.
Hai mẹ con trố mắt nhìn nhau, nụ cười cũng bất giác thu lại.
Trần Vũ Hàm vỗ vỗ cánh tay Trần Như, vừa nói: “Ba con không chịu nổi, ban đầu ông ấy muốn có con trai, nói không muốn gả con gái đi, lại không nghĩ lại sinh ra con gái, chớp mắt đã lớn nhanh như vậy.”
“Không phải ba đã mua nhà ở đối diện sao, ngày mai chúng con đã dọn sang đó rồi, sau này vẫn có thể gặp nhau, còn có ba mẹ Lục Diễn, họ cũng chỉ cách chúng ta một tầng lầu, vậy là chúng ta vẫn ở cùng nhau mà.”
“Con không hiểu được tâm tình của ba đâu.”
“Con biết mà, chẳng qua là con thấy ba có hơi làm quá.”

Bình luận

Để lại bình luận