Chương 188

“Bên ngoài.”
“Bọn họ về rồi, Trần Vũ Hàm cảm thấy không thoải mái, Khương Yển đã đưa cô ấy về nhà, bên ngoài hoàn toàn không có người.”
Lại Hồng vừa nói, bàn tay đã luồn vào trong áo cô, chạm vào eo cô mà từ từ đi lên, đầu cũng cúi xuống mà chui vào bên trong áo, mở miệng ngậm lấy đầṳ ѵú mềm mại của cô, đầu lưỡi không ngừng làm loạn khiến đầṳ ѵú cũng cương cứng lên.
Đến eo Phương Như cũng không tự chủ được mà cong lên, tay anh ta dời xuống phía dưới, nắm lấy hông cô, nhẹ nhàng rải nụ hôn dọc theo bụng mà đi xuống.
Phương Như khẽ cắn lấy ngón tay mình, đề phòng lúc bản thân không kiềm chế được mà rên lên, cô cúi đầu liền nhìn thấy Lại Hồng đang cởϊ qυầи mình, đem mặt vùi vào nơi tư mật kia, khiến cô rất nhanh đã thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, không thể nói ra lời dừng lại kia.
Đầu lưỡi anh ta lướt qua khe hở của miệng huyệt, lại dùng đầu lưỡi chen vào bên trong tiểu huyệt, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng anh ta mυ”ŧ lấy nước da^ʍ, ở không gian yên tĩnh như thế này thật là rất phóng đãng.
Lại Hồng lần nữa ngẩng mặt lên, đè lên người cô, môi vẫn còn dính lại chút dâʍ ŧᏂủy̠.
“Anh chỉ làm hai lần.”
Anh ta vừa nói, đã cởi nốt qυầи ɭóŧ ra, tay cầm lấy cây gậy thịt, hướng tới miệng huyệt mà cắm vào.
Phần đầu nấm dùng sức khai mở âʍ đa͙σ, mỗi lần rút ra đều ra đến tận miệng huyệt, sau đó sẽ chậm rãi tiếng vào bên trong, tiểu huyệt liền cảm giác bị xâm nhập rất rõ ràng, liền lập tức tiết ra nhiều nước da^ʍ càng khiến cho việc khai mở càng dễ dàng hơn.
“Anh chỉ thử cắm vào, chỉ có một chút thôi.”
Lại Hồng mặt dày nói tiếp, chuẩn bị kéo áo của cô lên, nhanh chóng cởi nó ra ném sang một bên.
Mặt Phương Như đã đỏ từ lúc bắt đầu đến giờ, trên mặt còn hiện lên vẻ chịu đựng, đôi mắt long long luôn nhìn về anh ta, khiến anh ta không thể nhịn được nữa.
Cô thật ra cũng rất muốn, nhưng lại không thể tự nhiên mà yêu cầu chuyện đó được.
Sau cái nghiến răng đầy căng thẳng của Lại Hồng, phía dưới cô lại cảm thấy có cái gì đó rất mãnh liệt cây gậy thịt trực tiếp chạm đến chỗ sâu nhất, làm Phương Như không nhịn được mà rên lên một tiếng, eo nhỏ cũng cong lên chạm vào eo anh ta, bên trong gắt gao siết chặt lấy kẻ xâm phạm kia.
“Anh chỉ nhấp hai cái nữa thôi.”
Lại Hồng giữ lấy eo mềm mại của cô, nhanh chóng chuyển động, cầm lấy mắt cá chân cô, đem chân cô đặt lên hông mình, tầm mắt liếc nhìn hoa huyệt không ngừng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, nuốt lấy côn ŧᏂịŧ to lớn của anh ta, Lại Hồng bắt đầu nhanh chóng chuyển động, hai thân thể dần dần giao hợp với nhau bên trong lều.
Bên trong Phương Như không ngừng bị đâm rút, miệng cũng không ngừng rêи ɾỉ từng đợt ngắt quãng, du͙© vọиɠ của hai người càng ngày càng trở nên mãnh liệt, thật sự rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lại Hồng, cô cuối cùng cũng không nhịn được, đỏ mặt nói: “Lại Hồng, anh là đồ khốn, anh nói chỉ động hai cái!”
“Nhiều hơn hai cái, cũng không phanh kịp rồi.”
Lại Hồng cũng hùa theo, nhìn hai bầu vυ” không ngừng chuyển động, anh ta liền dùng tay bóp nắn một bầu vυ” của cô, khiến Phương Như sợ hãi kêu lên, anh ta lại ngọt ngào dỗ dành: “Thoải mái thì cứ rên lên, nơi đây không có ai, chỉ có hai chúng ta.”
Lều vải không ngừng rung lắc, âm thanh ám muội vang lên càng lúc càng to hơn.
Hết.

Bình luận

Để lại bình luận