Chương 19

So với dáng vẻ nghiêm túc giảng giải cho cô của anh, cô lại càng cảm thấy lúc này nhìn anh càng hấp dẫn hơn, khiến cô cảm thấy ngứa ngáy khó nhịn.

“Tôi làm xong rồi.” Quan Xuyên đem vở bài tập đẩy qua cho Lê Đông.

Khương Từ Niên dùng khuỷu tay chọt chọt Lê Đông, Lê Đông nghiêng người qua giảng bài cho anh, chỉ vào một dãy công thức, sau đó còn vẽ hai đường phụ để giải bài tập.

Thân thể của cô hơi hướng về phía trước, nửa người trên eo thon vai nhỏ, từ phía sau nhìn lên giống như đã dựa cả người vào trong lòng ngực anh. Từ góc độ của Khương Từ Niên chỉ có thể nhìn thấy chóp mũi nhỏ của cô, và cánh môi màu hoa anh đào không ngừng khép mở, hai má cũng liên tục phồng lên.

“Nghe hiểu không?” Cô liếc anh, đôi mắt đen sáng như hai hạt pha lê, cứ như vậy nhìn thẳng chằm chằm vào anh.

Khương Từ Niên sau khi bị cô nhìn cũng không có bao nhiêu xấu hổ, mặt không đổi sắc viết xuống giấy một chuỗi công thức, sau đó tính ra đáp án của bài tập.

“Vậy kết quả có phải là số này hay không?” Sắc mặt cũng anh nghiêm túc, không thể hiện ra bất kỳ cảm xúc nào, không giống như Lê Đông đã bắt đầu đỏ mặt.

“Phải… Không phải cậu rất thông minh hay sao, nhanh như vậy đã tính xong rồi.”

“Đó là do cô giáo dạy tốt.”

“Đừng, mình cũng không phải cô giáo gì cả.” Lê Đông nhìn đồng hồ trên cổ tay trái của anh, cầm vở bài tập của anh lên, sau đó lại tiếp tục giải một đề bài khác.

Khương Từ Niên cười ha hả cắm cằm, nghiêng đầu nhìn cô: “Mình không phải đã nói rồi sao, cậu ——”

“Ngừng lại!”

Tống Tắc Tư nhấc tay lên hét to: “Cô giáo! Tổ chúng em đã làm xong rồi!”

Giáo viên vật lý đi xuống bục giảng: “Để tôi nhìn xem, lớp chúng ta đã có người tính ra bài tập này, so với lại các nhóm khác nhanh hơn rất nhiều.”

Tống Tắc Tư cười ha ha nói: “Đó là do tổ chúng em có học bá Lê Đông!”

“Bài tập làm rất tốt.” Giọng nói hòa ái của giáo viên vang lên, người đàn ông trung niên rất vừa lòng với Lê Đông: “Em giải đề này rất hoàn chỉnh, em tên là Lê Đông đúng không.”

Thời gian năm thứ hai đã trôi qua hơn một nửa, tên của Lê Đông vẫn không thường xuyên xuất hiện trong tầm mắt của các giáo viên, cũng không phải Lê Đông có thói quen ẩn mình gì, chỉ là căn bản không có cơ hội mà thôi.

“Tôi tuyên bố lớp của các em, tổ làm bài tốt nhất chính là tổ của Lê Đông, tổ này sẽ được miễn làm bài thực hành vật lý.”

“Hoan hô!” Tống Tắc Tư hưng phấn vỗ bàn hô to, bên cạnh là tiếng những bạn học khác thở dài, anh kích động nắm lấy bả vai của Quan Xuyên: “Cậu thất thần cái gì, mau hoan hô, ba người các cậu đều bị câm hết sao!”

Lê Đông cắn môi nén cười, Khương Từ Niên cả người hướng về phía cô, ánh mắt sắc bén, quét qua cô từ trên xuống dưới, sau đó không chớp mắt nhìn chằm chằm Lê Đông, cảm nhận được ánh mắt của cô đáp lại, Khương Từ Niên nở một nụ cười vô cùng ái muội.

“Một đề bài một lần, cô giáo muốn chơi kích thích không?”

Lê Đông đột nhiên lấy lại tinh thần, vừa rồi hình như lúc làm bài, anh có vẻ đã nói sẽ làm, là anh cố tình đào hố để cô nhảy xuống, đạt được thỏa thuận: Một đề một lần.

Không phải là cô là người uy hiếp bắt Khương Từ Niên làm tình hay sao? Sao bây giờ thoạt nhìn lại có vẻ đã thay đổi, anh so với cô còn có vẻ chờ mong hơn.

Trước khi bắt đầu tiết tự học buổi tối, Khương Từ Niên từ chối lời mời của đám bạn đi chơi bóng rổ, sau đó đem Lê Đông cùng nhau trốn học, đi lên sân thượng của khu trường học.

Cô bị đánh còn chưa có khỏi, đi đường có chút khập khiễng, Khương Từ Niên dùng tay trái nắm lấy tay cô, Lê Đông lại đụng đến cái đồng hồ trên cổ tay anh.

“Khương Từ Niên!”

Đẩy cánh cửa ra phía trước chính là sân thượng, cửa đang trong tình trạng bị khóa, nhưng anh lại đút tay vào túi, đại biểu cho việc anh có chìa khóa.

Bình luận

Để lại bình luận