Chương 172

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 172

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Trang Trình Viêm trong ấn tượng có đầu tóc rất ngắn, bĩ bĩ khí, là sinh viên am hiểu xã giao thích chơi game, mỗi lần thấy anh ở trên đường, lúc nào cũng nhìn thấy một đám bạn bè vây quanh kề vai sát cảnh ở bên cạnh anh, trên mặt anh cũng treo bộ dáng không sao cả, nhưng là tâm địa đậu hủ.

Trang Trình Viêm lúc vừa mới biết được Lê Đông kết bạn với tội phạm giết người, anh hoảng loạn tìm cô muốn nói cho cô chân tướng.

Tuy rằng anh và Trang Hạ giống nhau, Lê Đông cũng không có cảm tình đặc biệt gì với hai người bọn họ, dù sao cũng không có quan hệ huyết thống.

Đại khái là lúc cô ở trong phòng lâu lắm, chút áy náy đối với Trang Hạ sẽ chuyển dời đến trên người của Trang Trình Viêm.

“Đương nhiên là anh sẽ không đánh chết cậu ta, anh còn giúp cậu ta trả nợ hai vạn, tiền này cho dù không tính lấy trở về từ trên người cậu ta, thì anh cũng sẽ lấy từ trên người Quan Xuyên.”

Khương Từ Niên bỗng nhiên cười lên, ý cười này nghe ra khiếp đến hoảng: “Nhưng mà Quan Xuyên có thể sẽ đánh chết cậu ta hay không, thì anh không biết, phỏng chừng cũng là trói buộc cậu ta lại đi.”

Thành tích của Lê Đông ngày đó đã đậu nguyện vọng, không quá hai ngày, thư thông báo trúng tuyển đại học được gửi tới.

Trên giấy chứng nhận màu đỏ tươi đẹp ấn tên của trường học, chữ viết khảm nhập lá vàng sáng lấp lánh lên, hàm lượng vàng mười phần.

Lê Đông mờ mịt xốc giấy chứng nhận lên, cô xác định trăm phần trăm, bản thân cũng không có ghi danh trường đại học này, trường đại học này so với trường cô đăng ký ước nguyện, điểm trứng tuyển còn cao hơn một trăm điểm.

Cô rất rõ thực lực của bản thân, cho nên sẽ không lãng phí đăng ký nguyện vọng vào một ngôi trường mà bản thân mình không có khả năng thi đậu.

Khương Từ Niên vì muốn chúc mừng cô trúng tuyển, bận rộn ở trong phòng bếp từ giữa trưa đến chạng vạng tối.

Anh mở một chai rượu vang đỏ ra, trong nhà này không có ly chân dài, chỉ có thể dùng ly pha lê bình thường để thay thế.

Đối mặt với thức ăn phong phú mà anh đã hao hết tâm tư của mình làm, Lê Đông bất quá cũng chỉ bỏ vào trong miệng nhai hai cái, sau đó buông chiếc đũa xuống.

“Là chỗ nào không ăn được à?” Khương Từ Niên lo lắng hỏi: “Em nói cho anh biết, lần sau anh sửa.”

Cô không nói chuyện.

“Muối cho quá nhiều rồi vẫn là thiếu? Có phải mấy cái đó quá thanh đạm hay không?”

Lê Đông lắc đầu, thình lình xảy ra trúng tuyển, làm cô không thể cảm thụ nổi sự vui sướng, cô cũng không hề ăn uống, chỉ nghĩ được đến một đáp án.

“Anh tính toán khi nào để tôi đi học.”

Ngồi ở Khương Từ Ngũ ngồi ở bên cạnh cũng buông chiếc đũa xuống.

“Chúng ta không phải đã nói rồi sao, chỉ cần lãnh giấy kết hôn thì tôi để cho em đi trường học.”

“Pháp luật quy định tuổi kết hôn khi tôi phải hai mươi tuổi, vậy cũng còn phải hai năm nữa! Còn đại học của tôi thì sao? Anh không cho tôi đi ra ngoài, vậy tôi đây thi vào đại học có ích lợi gì!”

“Chuyện này em không cần lo lắng.” Khương Từ Ngũ vuốt ve đầu cô: “Tôi đã cùng trường học chào hỏi qua, cho dù em có không đi học mấy năm nay, làm theo có học phân, ở trong nhà cũng có thể học tập, chờ chừng nào em có thể cùng tôi kết hôn, liền có thể đi học đại học.”

Lê Đông đột nhiên đẩy ghế đứng dậy, dưới chân là thảm lông tơ vấp phải chân ghế cả người bị ngả về phía sau quăng ngã xuống đất, may mà anh kịp thời vươn tay đỡ lấy, mới không có bị làm ghế đổ đi xuống, để ngừa chân ghế đụng vào chân cô.

Lê Đông nhéo cổ áo anh, trong mắt tràn đầy khó có thể tin.

“Là anh làm trường học chọn tôi trúng tuyển?”

Khương Từ Ngũ cười bỏ qua, trong tròng mắt đen tràn ngập tình yêu cố chấp kích động đối với cô, dung nhan tuyển mỹ đến làm người quyến luyến.

“Có cái vấn đề gì sao, đây là đại học tốt nhất trong khu vực này, kỳ thật em cũng rất muốn được đến trường học này đi, vậy tôi đang giúp em hoàn thành mộng tưởng, nếu em thích đi học, tôi toàn lực duy trì em, đây là những người khác có khả năng nỗ lực cả đời cũng không đạt được mục tiêu!”

Bình luận

Để lại bình luận