Chương 9

“Tôi đói, cũng không phải là miệng.” Hắn bắt lấy tay cô, ấn lên đũng quần giữa háng của mình , nhìn chằm chằm vào đôi mắt vẫn như cũ sáng ngời đơn thuần của cô , như là vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra đồ vật mới lạ giật mình nhìn xuống.

“Vì sao cậu lại có cây gậy vậy?”

Hầu kết lay động thực rõ ràng.

Giọng nói nhiễm một tầng âm sắc khàn khàn, như có hạt sạn lẫn vào cổ họng nghe vào tai có cảm giác rất dị thường.

“Đây là đồ vật của đàn ông, có thể bỏ vào thân thể của em, đây là chìa khóa để đàn ông cùng phụ nữ dẫn lối đến thiên đường .”

“Chìa khóa? Nhưng nó thật lớn, nó nằm ở trong quần cậu sao? Tôi có thể nhìn nó không?”

Cô cực kỳ tò mò về thứ này, cảm giác giống như là muốn ngắm nhìn thật kỹ cùng sờ thử cục tẩy xinh đẹp của bạn ngồi cùng bàn vậy.

Bạch Dương nhịn không được mà cười nhạt, ánh mắt hơi thâm sâu, ngữ điệu khẽ nâng cao: “Đương nhiên được a.”

Hắn cởi bỏ dây lưng, kéo xuống khóa kéo, cái mông thoáng nâng lên, cả quần lót cũng cùng nhau thoát xuống .

Khi cô nhìn thấy rõ cây đồ vật kia, chính là quái vật ngày hôm qua cắm vào miệng cô sợ tới mức y nha nha lắc đầu: “Một chút đều không đáng yêu, ô đây là nơi để đi tiểu ! Tôi không muốn ăn!”

Cô muốn hắn cất gậy gộc này lại vào trong quần , lại nghĩ không rõ vì sao lại lớn như vậy.

“Sẽ không để em dùng cái miệng nhỏ ăn nó, dùng tiểu bức phía dưới của em hút nó.”

Bạch Dương bắt lấy cánh tay cô kéo cả người cô vào trong ngực mình, cô kháng cự mà oa oa kêu lên: “Bà ngoại nói không thể để người khác ôm, sẽ mang thai a, không cần ôm!”

Đơn thuần muốn chết. Rõ ràng trong lòng là mắng như vậy, nhưng trên mặt hắn vỡ ra tia hưng phấn mà cười cười, so với bất luận cảm xúc gì đều mãnh liệt hơn.

“Bà em dạy không đúng, tôi sẽ cho em biết, nên làm thế nào mới có thể mang thai.”

Lòng bàn tay hắn dán ở trên mông cầm lấy lưng váy đồng phục kéo xuống .

Đồng phục bảo thủ rộng thùng thình ba bọc cất giấu một khối thân thể gầy trơ xương bên trong, da trắng như ngưng chi, dáng người ngoài ý muốn là rất xinh đẹp, đại khái nguyên nhân là do dinh dưỡng không đủ, so với người bình thường thì gầy hơn một vòng.

“Thật là, tiểu đáng thương a.” Trong mắt cảm xúc tràn lan càng ngày càng mãnh liệt.

“A, ô a Cậu không cần, cởi quần áo của tôi! Buông tôi ra, cậu là người xấu!”

Cô ghi nhớ lời bà dạy bảo, không muốn bị hắn đụng vào, nhưng cho dù dùng hết sức lực , một ngón tay của hắn đều bất động không đẩy ra được, bị ủy khuất cô chỉ biết ô ô a a khóc lóc mắng chửi người.

“Tiện nhân, không muốn cậu ôm tôi, cậu là tiện nhân ô!”

“Ai mẹ nó dạy em nói như vậy hả ?, muốn sống liền ngậm miệng lại!” Hắn đang chìm đắm trong thích thú, bị cô khóc lóc tính tình lập tức chuyển sang giận dữ, mày kiếm nhếch lên, nắn một phen thịt mềm mại trên mông cô, xoa nắn dùng lực làm cô đau mà y y khóc thét, đôi mắt đều hồng hồng như thạch trái , trong mắt đang treo một cái bình dịch chứ nước mắt trong suốt .

“Mang cái quần lót kiểu gì vậy?”

Hắn ngăn không được mà ghét bỏ, quần lót tổ hợp xanh hồng còn thêu cái hình đồ án gì hắn không nhìn ra, to rộng ủ rũ suy sụp trên cái hông gầy yếu, lôi kéo vài cái đã tự động rớt xuống.

Ngoài dự đoán, phía dưới là phấn huyệt trắng nõn như liền thành nhất thể với màu da của cô, không có lông tóc gì bên trên, so với cái miệng nhỏ bên trên con dụ dỗ hắn hơn, tiểu huynh đệ của hắn quả thực không nhìn lầm người, trách không được vừa thấy cô khóc liền cứng.

“Để tôi xem, cái miệng nhỏ này có thể khóc ra nước hay không?”.

“Người xấu không cho chạm vào tôi! Ô đừng đụng vào nơi đó, đó là nơi để đi tiểu ô a, a.” Tiêu Trúc Vũ bắt lấy cổ tay của hắn, ngón tay chạm vào địa phương kia muốn đi vào trướng trướng làm cô đau, ngữ điệu từ lúc bắt đầu kiêu ngạo mắng to, giờ đã thành không dám lớn tiếng nói chuyện, âm điệu run rẩy run rẩy đáng thương.

Bình luận

Để lại bình luận