Chương 13

“Dám ra tiếng, tôi cắm bạo yết hầu em !”

Nói lời uy hiếp xong lại đem quy đầu hướng về phía trước mà đỉnh đỉnh.

Hắn tiếp điện thoại đặt ở bên tai, giả tạo thanh âm bình tĩnh: “Anh.”

“Cậu mang một nữ hài tử đi cách dưỡng đường?”

Tiệm cơm trên danh nghĩ là của hắn nhưng người thực sự quản lí nắm quyền là anh hắn, quản lí khẳng định là chân chó chờ hắn chân trước vừa mới đi, liền đem tin tức này nói cho anh hắn.

Bạch Dương không đáp lại lời nào , hắn hiện tại vô cùng sướng lại sảng khoái, không biết giây tiếp theo trong yết hầu sẽ phát ra âm thanh gì ,sợ Bạch Vân Yển có thể nghe được, sẽ làm hắn bại lộ.

“Hiện tại ở đâu.”

“Khách sạn.”

“Xem ra anh đã quấy rầy lúc cậu đang làm chính sự.”

Bạch Dương khóe mắt mãnh liệt giật giật.

Miệng thiếu nữ mở ra to vẫn dung không nổi cự căn , nước mắt chảy ra không ngừng, đôi tay bất lực vói lên muốn đánh vào ngực hắn, móng tay ý đồ moi cào những khối cơ bụng trên bụng hắn, động tác nhỏ này với hắn mà nói , chỉ là một loại tình thú , làn da hơi lạnh của cô chạm vào thân thể nóng bỏng của hắn, làm hắn sướng đến đầu muốn hôn mê, không nhịn xuống đem dương vật lại tiến vào sâu hơn!

“Nôn……”

Bạch Dương mặt mũi trắng bệch, gân xanh ở cổ cũng trồi lên khỏi lớp da.

“Đừng bắn nhanh quá.”

Dứt lời, đầu điện thoại bên kia ngắt máy.

Hắn cạn lời đem dương vật rút ra, cổ đục dịch bị Tiêu Trúc Vũ nuốt vào yết hầu, sặc đến thẳng ho khan, một bên khóc một bên gào: “Khó uống, ô a không cần uống, tôi không muốn uống!”

Dựa vào em sao ?, hắn không nghĩ tới tự chủ của chính mình cư nhiên kém như vậy, chỉ mới một kẹp chút liền không nín được.

Dương vật cương cứng còn không có dấu hiệu mềm xuống , hắn cố chấp muốn đem cô cắm bạo, cô vật vã khóc lóc muốn đánh hắn, lộ ra bi thảm đau đớn cực điểm , liều mạng hướng hắn cầu xin: “Tôi không cần ăn nó, bà ngoại, ô ô cứu cứu Tiêu Tiêu, tôi không muốn ăn!”

“Ngốc tử.”

Tiêu Trúc Vũ khóc mệt nấp ở trong chăn.

Cô trước nay chưa từng qua ngủ chiếc giường nào mềm như vậy, chăn đắp kín trên người cho cô cảm giác an toàn, ấm áp đem cô vây quanh, cô nỗ lực thuyết phục chính mình phải nhanh về nhà, nhưng thanh tỉnh một chút một chút dần tiêu biến, cuối cùng bị chiếc giường mềm mại thoải mái cướp đoạt.

Tiếng ngáy nhợt nhạt mang theo say mê, ngủ sâu không hề phòng bị.

Mùi thuốc lá thực mau lấp đầy toàn bộ phòng.

Bạch Dương đem chăn trên người cô kéo ra, ngồi vào mép giường, đùa bỡn nộn nhũ nhỏ xinh ở trước ngực cô , lực tay lúc mạnh lúc nhẹ, xúc cảm mềm mại làm hắn nhất thời thất thần, tàn thuốc cháy nửa điếu cũng không phát giác, rơi xuống ở trên quần.

Núm vú mềm oặt bị hắn xoa cứng, da thịt trắng nõn như sữa bò bị véo ra ra những vết thâm tử sắc ứ động.

Dù làm vậy, cô ngủ sâu đến nổi hắn lăn lộn cũng không tỉnh.

Bạch Dương hút mấy hơi cuối của nửa điếu thuốc còn lại, hương vị nicotin cũng không ngăn được hormone dục vọng mãnh liệt, đây là muốn mệnh của hắn, vài lần lại muốn cưỡng gian cô thêm vài lần nữa, những nghĩ đến mình bắn nhanh như vậy làm thất vọng mà nhịn xuống.

Buổi sáng 7 giờ, hắn ở trong phòng tắm chống vách tường mà giải quyết “chào cờ”, nhíu mày tức giận, tự loát nửa giờ một chút muốn ý tứ muốn bắn ra cũng chưa xuất hiện, bực bội đem dương vật loát đến hồng hồng,tay cũng nhức mỏi cũng không ngừng,cực kỳ tức giận giống như tự sa ngã, tóc mái rơi tán loạn buông xuống trên trán dính đầy mồ hôi , kịch liệt đong đưa theo lực tay của hắn, trong miệng thỉnh thoảng bài trừ ra mấy từ thô tục.

Bên ngoài truyền đến thanh âm khóc sướt mướt , hắn chỉ nghĩ bắn nhanh lên một chút, không bao lâu,cửa phòng tắm được mở ra.

Thân thể Tiêu Trúc Vũ trần trụi, trần như nhộng, vú còn treo dấu vết tàn bạo hắn lưu lại, tay chân hoảng loạn đứng ở tại chỗ,như trẻ con lau mắt oa oa khóc lớn, ôm bụng hướng hắn xin giúp đỡ: “Chảy, chảy ra, ô a, có cái gì, chảy ra.”

Bình luận

Để lại bình luận