Chương 225

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 225

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Chỉ vào hắn, bộ mặt dữ tợn: “Con là con trai ta, lớn như vậy, ta lười đánh con, ta muốn con đem giáo huấn của ta ghi tạc trong xương cốt, dám ngồi lên trên đầu lão tử, thì nhìn xem kết cục em trai con là gì.”

Bạch Dương lại đi mua bánh kem cho cô.

Hàng năm thời tiết ở khu vực này đều là cái dạng này, hôm nay trời bỗng nhiên hạ còn mưa nhỏ, cái này làm cho Tiêu Trúc Vũ vốn nhàm chán ,rốt cuộc có chuyện làm, đem cửa sổ mỗi phòng đóng lại, chạy đến hoa viên lầu hai , cô đem giá vẽ đã đặt thật lâu bên ngoài chưa được thu dọn để vào trong phòng.

Trải qua những ngày dãi nắng dầm mưa , gỗ bàn vẽ xung quanh đã xuất hiện rỉ sắt,mặt đặt bảng vẽ cũng vỡ ra mấy cái khe hở, không còn như lúc ban đầu, ngón tay vuốt ve lên thực thô ráp.

Cô đem giá vẽ cùng thuốc màu ném ở trong phòng khách, nhất quyết sẽ không đụng tới cái góc này, còn dùng một ít cây xanh trong nhà chắn lên, phảng phất như muốn thuyết phục bản thân, chỉ cần không nhìn thấy, liền không nhớ đến sự thật mình vẽ tranh rất kém.

Đang muốn đem cửa thông hoa viên kéo lại, ngoài cửa lớn lại có một chiếc xe chạy đến, ngừng ở bên ngoài.

Xe hơi màu đen có thân dài hơn các loại xe hơi khác, kia không phải là xe của Bạch Dương.

Tiêu Trúc Vũ vừa chạy đến vị trí để giày dép , mới vừa cửa mở , ngoài cửa cũng đã xuất hiện một người đàn ông cũng đang chuẩn bị gõ cửa, đem cô dọa cho hoảng sợ.

“Ông là?”

Người đàn ông có khuôn mặt chữ điền, nét đặc trưng của Châu Á , mặt không biểu tình, từ trong túi âu phục lấy súng ra, giơ lên ấn ở cái trán của cô, súng ống nặng nề lạnh lẽo tận xương, sắc mặt cô trắng bệch, trái tim kinh hoàng so với tiếng mưa rơi lộp bộp ngoài kia còn muốn mãnh liệt hơn.

“Xin theo tôi một chuyến.”

“Người đâu a!”

Bạch Dương đá vòm cây đằng giá trong hoa viên , gương mặt ương ngạnh phẫn nộ ,đá vào người đứng phía sau: “Mẹ nó ,người đâu! Người đâu!”

Người bị đá lảo đảo về phía sau : “Đã dùng toàn lực tìm kiếm, xin lỗi, là công tác chúng tôi sơ sẩy, không nghĩ tới cư nhiên có người sẽ ——”

“Mày không nghĩ tới cư nhiên có người sẽ tới nơi này, cho nên liền ở trong xe thả lỏng cảnh giác phải không? Tao nếu biết là không ai đến nơi này, tao mẹ nó cho các người tới giám thị làm gì!”

“Thực xin lỗi tiên sinh!”

“Thao mẹ mày!” Bạch Dương vung nắm tay lên nện ở trên mặt hắn, bốn người bên cạnh đứng tại chỗ, rũ đầu không dám hé răng, hắn phát ra đòn hiểm ngoan lệ, mí mắt đỏ sậm một vòng: “Người nếu có chuyện gì , nhìn xem các người có thể sống mà ra khỏi nơi này hay không!”

“Tìm cho tôi, tìm!” Giọng bạo nộ, lôi kéo cổ gân xanh thình lình hiển lộ, mặt đỏ tai hồng.

“Vâng, vâng!”

Người đàn ông bị đánh ngã xuống đất vội vàng bò dậy, đi theo những người đó chạy nhanh ra ngoài tìm kiếm.

Bạch Dương cắn răng quay đầu lại căm tức nhìn lại mỗi một chỗ trong hoa viên, mưa phùn còn rơi xuống , bầu trời âm u , mây mù áp không khí thành một màu tối đen như mực .

Tiêu Trúc Vũ, Tiêu Trúc Vũ.

Đã lâu mới đi làm một nhiệm vụ, cố tình ngay ngày hôm nay hắn đi ra ngoài, lại để người đến bắt được cơ hội, tuyệt đối không có khả năng cô tự mình đào tẩu.

Ai? Ai sẽ muốn dùng cô uy hiếp hắn, là đàn em của mấy người bị hắn giết kia đến trả thù sao?,Hay là , là Tô Hòa Mặc?

Không, không có ai sẽ biết cô ở đây, hắn đem tư liệu lưu trữ ở trong nước đều giải quyết sạch, không ai còn biết đến sự tồn tại của cô, ngay cả điều tra cũng khó có khả năng tìm được nơi này .

Vì sao, cố tình là đúng ngày hôm nay hắn đi làm nhiệm vụ, đáng giận, đáng giận!

Bạch Dương đấm vào tường vây, da thịt ở khớp xương nắm tay cũng vỡ ra, lặp đi lặp lại tự ngược mà đấm lên tường, một cái tay khác cũng không chịu nổi khống chế, cuồng liệt run rẩy, đồng tử tán loạn, tim đập thình thịch kinh hoàng, hắn không thể ức chế, bạo ngược tăng lên tốc độ đấm cũng nhanh hơn.

Bình luận

Để lại bình luận