Chương 6

“Em rể…cầu xin cậu…”
“Mau đi vào…dùng côn ŧᏂịŧ lớn của cậu thao tôi…xin cậu…”
Cơ thể trắng như tuyết của Cố Nhã ửng hồng, dâʍ ŧᏂủy̠ trong tiểu huyệt ngày càng nhiều, không lâu đã ướt nhẹp một mảng, dâʍ ŧᏂủy̠ bị ngón tay đang cắm trong da^ʍ huyệt đẩy ra chảy xuống nệm lót.
Không biết nếu Cố Tuyết nhìn thấy cảnh tượng ướŧ áŧ thế này thì vẻ mặt của cô ta sẽ như thế nào.
Thân thể và tinh thần bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng một lúc khiến Cố Nhã cao trào.
Cơ thể cô căng chặt, ngón tay của Đường Viễn Phong cắm ra ra vào vào, da^ʍ huyệt phun ra từng đợt dâʍ ŧᏂủy̠ nóng bỏng một…
Cô đã cao trào!
“A a a…chịu không nổi, chịu không nổi…” Cố Nhã kêu lớn.
Đường Viễn Phong không nhanh không chậm rút ngón tay ta, sau đó kéo quần xuống, để lộ đã sớm côn ŧᏂịŧ ngẩng cao đầu, anh cầm côn ŧᏂịŧ khẽ ma sát vào hai cánh môi tiểu huyệt: “Chị, còn chưa bắt đầu mà chị đã không chịu nổi rồi sao?”
“Chị thật dâʍ đãиɠ.”
Côn ŧᏂịŧ vừa nóng vừa cứng không ngừng ma sát trên cánh môi tiểu huyệt, cơ thể của Cố Nhã nhanh chóng nổi lên du͙© vọиɠ, cảm giác muốn được người ta lấp đầy càng lúc càng lớn, cô vô thức kẹp hai chân lại, hút lấy côn ŧᏂịŧ đen tím thô to của Đường Viễn Phong ở bên ngoài tiểu huyệt.
Tuy chưa cắm hẳn vào trong nhưng như vậy vẫn có thể giảm bớt sự khó chịu trên người Cố Nhã.
“Ưm…không phải vì…không phải vì côn ŧᏂịŧ của em rể quá lớn sao…tϊиɧ ɖϊ©h͙ của em rể còn rất ngon…mỗi lần tiểu huyệt nhìn thấy côn ŧᏂịŧ thô to của em rể thì đều không nhịn được mà chảy nước.”
“Da^ʍ huyệt rất muốn được côn ŧᏂịŧ thô to của em rể hung hăng cắm rút…a…”
Cố Nhã còn chưa nói hết câu thì Đường Viễn Phong đã cắm côn ŧᏂịŧ vào bên trong tiểu huyệt đã sớm ướp nhẹp của Cố Nhã.
“Tiểu huyệt chảy thật nhiều nước…thật dâʍ đãиɠ…tôi rất thích.”
“Để côn ŧᏂịŧ thô to của tôi giúp chị hết ngứa.”
Đường Viễn Phong vốn định cắm cả côn ŧᏂịŧ vào, nhưng qυყ đầυ vừa vào bên trong thì đã gặp một tầng ngăn cách, anh thử dừng sức thăm dò, dường như qυყ đầυ đã đâm phải thứ gì đó.
“A…đau quá…”
Biểu cảm hưởng thụ trên mặt Cố Nhã biến mất không còn sót lại thứ gì, đôi mắt Cố Nhã đẫm nước mờ mịt nhìn Đường Viễn Phong: “Em rể, đau quá…”
Đường Viễn Phong nghi ngờ rút côn ŧᏂịŧ của mình ở bên trong da^ʍ huyệt của Cố Nhã ra.
“Chị..?”
Giọng nói cuốn hút và trầm thấp của Đường Viễn Phong lộ vẻ nghi ngờ, trên côn ŧᏂịŧ của anh vậy mà lại dính máu.
Đây là lần đầu tiên của Cố Nhã?
Cố Nhã là xử nữ? Đây là điều mà Đường Viễn Phong không bao giờ ngờ tới.
Anh cho rằng Cố Nhã dâʍ đãиɠ như vậy thì chắc chăc tiểu huyệt của cô đã sớm nếm không biết bao nhiêu côn ŧᏂịŧ của đàn ông, không ngờ đây là lần đầu tiên…
Anh vậy mà lại phá rách màиɠ ŧяiиɧ của Cố Nhã.
Một loại cảm xúc kỳ lạ dâng lên trong lòng Đường Viễn Phong.
Nhưng anh vẫn nhanh chóng cắm côn ŧᏂịŧ của mình vào tiểu huyệt của Cố Nhã, anh cúi sát xuống người cô, động tác đã nhẹ nhàng hơn trước rất nhiều, anh hôn nhẹ và dịu dàng dụ dỗ: “Chị, chỉ đau một chút là hết.”
“Ngoan.”
Cố Nhã tức giận cắn vào bả vai của Đường Viễn Phong: “Em rể thật xấu xa, côn ŧᏂịŧ thật sự quá lớn.”
“Thao tôi đau quá.”
Đường Viễn Phong không ngăn cản Cố Nhã, anh thừa dịp cô đang phân tâm mà dùng sức cắm côn ŧᏂịŧ của mình vào trong và phá mất màиɠ ŧяiиɧ quý giá của cô. Côn ŧᏂịŧ to lớn xông vào bên trong tiểu huyệt ấm áp, nhưng Đường Viễn Phong không dám làm thêm động tác nào khác.

Bình luận

Để lại bình luận