Chương 57

Tô Lan khựng lại.
Trình Chiêm kéo cô cách ra rồi dùng ánh mắt buồn bã nhìn cô, sau đó anh cong ngón trỏ chậm rãi lau đi giọt nước mắt trên khóe mắt cô.
Lúc này, Tô Lan mới nhận ra mình đã bật khóc.
“Anh thật sự quyết định rồi sao?” Tô Lan khẽ hỏi anh.
Trình Chiêm gật đầu “Anh không thể cô phụ một người toàn tâm toàn ý với anh.”
Tô Lan ôm lấy anh và giọng nói đầy nghẹn ngào “Em nên trở về sớm hơn. Thật ra, trước đây trong lòng anh vẫn có em đúng không?”
Trình Chiêm không thể phủ nhận điều đó.
Anh đã từng có tình cảm quá sâu đậm với Tô Lan, khi cô rời đi anh đã nghĩ rằng cô nhất định sẽ quay lại, nếu có thể anh sẽ đợi. Nhưng mà cuộc sống là vô thường, cô ấy đã trở lại, nhưng anh không thể đợi cô nữa.
Có hai bản thỏa thuận ly hôn trên bàn cà phê, cả hai đều đã được ký tên. Hai bản đều do Tô Lan ký tên trước khi sang Mỹ. Vào thời điểm đó, cô tự nhận mình phóng khoáng và cô đã nói với Trình Chiêm tại sân bay trước khi rời đi “Là em có lỗi với anh, cho nên cứ lúc nào anh cũng có ký vào bản ly hôn này.” Tô Lan không còn gì để nói vì tất cả mọi chuyện đều do cô mà ra.
Ngày hôm sau, trước cửa Cục dân chính.
Tô Lan đã không còn vẻ bối rối của ngày hôm qua, cô vốn là một người phụ nữ kiên cường và mạnh mẽ, dù có đau buồn nhưng sự thật cũng không thể thay đổi nữa, thà rằng thái độ cứ tự do và thoải mái.
Mặc dù vậy nhưng trong lòng cô cũng không được thoải mái và dễ dàng…
Làm xong thủ tục, Tô Lan siết chặt tờ giấy ly hôn trong tay rồi cười nói “Sớm biết nếu em không quay lại, thì giờ đây em vẫn là bà Trình rồi.”
Trình Chiêm phối hợp cong khóe môi lên, nhưng trong mắt lại không có ý cười. Anh hiểu Tô Lan giả vờ thoải mái, nhưng thật ra quyết định như vậy đối với bản thân anh cũng không hề dễ dàng, mà cuộc đời nhất định phải có lựa chọn thôi. Bọn họ đi về hướng bãi đậu xe.
Trình Chiêm thản nhiên nói “Em đi đâu, anh sẽ tiễn em.”

Bình luận

Để lại bình luận