Chương 11

Bạch Thải Vi trước nay là nữ nhân ôn hòa, từ nhỏ ở nhà địa chỉ làm nha hoàn học cách hầu hạ chủ tử, tính tình tự nhiên cũng nhỏ nhẹ mềm mỏng.
Nhưng nghĩ đến hắn là cha chồng mà làm ra loại chuyện này với mình, tiểu mỹ nhân liền ủy khuất khó chịu, nàng vốn không muốn buông lời hung ác, nhưng vẫn nhịn không được đuổi hắn ra ngoài!
Nghe vậy, Cố Dã lại không chịu rời đi, ngược lại mặt dày càng thêm lấn sát, mắt không chớp nhìn chằm chằm nàng. Đêm qua sau khi giúp nàng rửa sạch thân mình, nam nhân chỉ giúp nàng trong áo yếm lên và phủ thêm lớp chăn mỏng, cũng không thắt dây áo. Lúc này nàng giãy giụa ngồi dậy, xiêm y lỏng lẻo treo trên người, hai bầu vυ” phì nhiêu yếm nhỏ che không hết, phân nửa tròn mẩy lộ ra, câu dẫn nam nhân không khỏi nuốt nước miếng.
Kinh hãi nhìn ánh mắt nam nhân kia như hổ đói, Bạch Thải Vi mới phát hiện tình cảnh chật vật của bản thân, vội muốn đem xiêm y mặc lại. Lúc này tiểu mỹ nhân lại
cảm thấy mị huyệt phía dưới ê ẩm trưởng trường, dường như có gì đó cắm vào. Bạch Thải Vi trộm nhìn
hạ thân dưới chăn, lại thấy tiểu huyệt bị cha chồng thao đến sưng đỏ đang cắm một vật giống như nút chai. Nàng sợ tới mức kêu ra tiếng:
“Ngươi, ngươi rốt cuộc làm gì ta?”
Rõ ràng là ngữ khí chất vấn, nhưng Thải Vi bị cường gian cả đêm, thanh âm trước nay cũng luôn mềm mại, giờ phút này nghe vào nam nhân lỗ tai cũng không giống chất vấn, ngược lại như là làm nũng.
Cố Dã lúc này mới ngồi vào mép giường, không nhanh không chậm nói: “Đêm qua ta thấy con xuất huyết, cho nên tìm chút thảo dược giã ra đắp vào.”
Nói xong, nam nhân lại sờ sờ khuôn mặt nhỏ của nàng. Tiểu mỹ nhân đỏ bừng mặt, muốn mắng hắn, nhưng vừa động mình cơn đau bên dưới lại dâng lên, nàng cắn môi khó chịu chôn mình trong chăn, cũng không biết nói gì bây giờ cho phải. Không ngờ lúc này bên ngoài lại truyền đến tiếng đập cửa.
“Thải Vi tỷ, Thải Vi tỷ, Chu nhị tẩu bảo ta đem khung thêu qua cho tỷ xem, tỷ ở nhà sao?”
Đêm qua làm quá ầm ĩ, Cố Dã sợ người khác biết được mình cưỡиɠ ɠiαи con dâu. Hơn nữa hôm nay hắn không phải làm ruộng, cũng không có chuyện gì khác để làm, cho nên sáng nay không mở cửa chính viện.
Không ngờ tới con dâu Lý Kiều Kiều nhà Lưu lớn tràng sáng ra đã tới đây, hai người lập tức khẩn trương, Thải Vi sợ đến trắng bệch mặt, mày lá liễu thon dài nhíu chặt, sốt ruột mà nhìn Cố Dã. Con dâu tuy gả về đây chưa lâu, nhưng Cố Dã cũng coi như hiểu rõ tính tình của nàng, biết nàng lá gan nhỏ, cho nên cũng không
muốn làm khó nàng, chỉ cầm lấy tay nhỏ, thanh âm khàn khàn nói,
“Ta đi xem một chút, con nằm nghỉ trước “.
Rõ ràng là hắn làm chuyện xấu, lại bày ra bộ dạng ngay thẳng, Bạch Thải Vi quả thực tức điên, nhưng sợ đối nghịch hắn sẽ bị khi dễ, cho nên chỉ đành khó chịu cắn môi gật gật đầu.
Nam nhân ra ngoài rồi, nàng chậm rãi dịch xuống giường, một tay đỡ mép giường, đầy mặt đỏ bừng sờ soạng hạ thân, ngón tay rốt cuộc sờ đến cái nút chen trong huyệt mình, Bạch Thải Vi đau chảy nước mắt, cảm thấy quá mức trần trụi mà thẹn không dám ngẩng đầu. Nàng chỉ muốn lập tức đem thứ này rút ra, không ngờ lại nghe thấy bên ngoài truyền đến nói chuyện.
“Cố lớn thúc, Thải Vi tỷ làm sao vậy? Hôm qua ta thấy nàng lúc về còn tốt, hay là để ta vào xem nàng đi?”

Bình luận

Để lại bình luận