Chương 14

Ngượng ngùng không thôi nhằm mắt lại, Bạch Thải Vi khẩn trương phát run. Cuối cùng không chịu được tra tấn, nàng đành ngoan ngoãn nghe lời cha chồng.
Nhưng nàng mới khai thân không bao lâu, huyệt non chặt chẽ gắt gao lại đang sưng đỏ, không dễ đẩy vật lạ ra. Nàng buộc phải không ngừng co rút mị huyệt mới đưa nút thuốc cắm bên trong đẩy ra. Non nửa nước thuốc bị ép chảy ra, nhão nhão dính dính, hỗn loạn lẫn với dâʍ ɖị©ɧ trong suốt.
Nam nhân nhìn mà dươиɠ ѵậŧ lại cương ngạnh, nhưng vì thân thể con dâu yêu quý hắn đành cưỡng chế du͙© vọиɠ, không dám làm bậy! Bạch Thải Vi thấy hắn như vậy mà xấu hổ giận dữ muốn chết, thực sự căm ghét nam nhân này. Không thể làm gì hắn, chỉ biết đem đầu chôn gối, làm bộ mệt mỏi muốn ngủ.
Làm nàng thấy may mắn chính là, mấy ngày sau đó cha chồng không còn tiếp tục khinh nhục nàng, để cho nàng nhẹ nhõm thở ra, thân thể cũng dần hồi phục, thậm chí có đôi khi nhìn cha chồng đứng đắn trước mặt, nàng cơ hồ cũng quên mất cầm thú chiếm đoạt mình đêm đó là hắn!
Dươиɠ ѵậŧ nam nhân quá lớn, hung bạo giày vò âʍ ɦộ nhỏ, nhiều ngày rồi nàng cũng không dám ngồi, ban đêm tắm rửa không thể ngồi xổm. Cố Dã lại rất đứng đắn tốt bụng tới giúp nàng tẩy rửa thân mình, nam nhân mặt dày vô sỉ khiến nàng xấu hổ muốn độn thổ!
Hôm nay nàng còn đang nghĩ cách trốn tránh Cố Dã, đợi hắn ngủ mới đi tắm rửa, không ngờ trong nhà lại có khách không mời mà đến.
“Tỷ phu, tỷ phu…tỷ phu huynh mau mở cửa…”
Tối nay, Cố Dã cùng con dâu ăn xong cơm, hắn còn định nhanh đi nấu nước hầu hạ nàng tắm rửa cho tốt. Hiện tại trừ việc giúp nàng tắm, hắn đều không dám đυ.ng chạm cơ thể nàng, sợ vừa thấy nàng liền muốn đem dươиɠ ѵậŧ lớn thao huyệt.
Hắn nấu xong nước lại thấy phòng con dâu đã tắt đèn, nam nhân còn định tới chỗ nàng nói chuyện thì bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa dồn dập. “Tỷ phu, tỷ phu~”
Trốn trong phòng giả bộ ngủ, tiểu mỹ nhân cũng nghe được tiếng đập cửa, không khỏi khẩn trương nắm chặt đệm chăn, là họ hàng thân thích tới sao? Nàng có phải cũng nên ra đón?
Nếu là thân thích tới, cha chồng sẽ không dám dây dưa nàng, cho nên tiểu mỹ nhân với chịu đựng sưng đau ngồi dậy ra ngoài, lại thấy một tiểu phụ nhân thoạt nhìn 27-28 đứng dưới bóng đèn l*иg, cha chồng vẻ mặt không kiên nhẫn đứng cạnh cửa, thanh âm trầm thấp nói, “Dì bảy, sao người lại tới đây?”
Thì ra là dì bảy của Cố Lâm. Dáng người thướt tha, gương mặt là lướt, mặc dù đã sắp 30 vẫn khiến Bạch Thải Vi nhìn đến ngây người. Không ngờ dì bảy vừa nghe Có Dã hỏi vậy liền đong đưa thân mình nói:
“Ai nha~ tỷ phu đã nói bao nhiêu lần cứ gọi ta một tiếng muội đi, ta đâu đã già…”
Nói xong, dì bảy liền dựa sát lại nam nhân, Cố Dã vội nghiêng người, vô tình nhìn thấy Bạch Thải Vi liền hướng nàng nói: “Thải Vi, đây là dì bảy của con, tới chào hỏi đi.”
Mấy ngày nay tuy ở chung cùng nhau nhưng Bạch Thải Vi không chịu phản ứng với hắn, lúc này có thân thích tới, nàng không dám để người khác nhìn ra ẩn tình, sợ hãi tiến lên quy củ mà gọi “Dì bảy.”
“Ai nha, đây chính là vợ Cố Lâm của chúng ta sao? Thật là trời sinh nhu mì!”

Bình luận

Để lại bình luận