Chương 137

Nếu nói thời khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời của người phụ nữ thì nhất định phải là khi được mặc chiếc váy cưới gả cho người đàn ông mình yêu nhất. Vu Oánh Oánh cũng vậy. Hôm nay cô trông vô cùng xinh đẹp mỹ lệ, khăn quàng vai với mũ phượng, kiệu tám người nâng. Không giống như hôn lễ kiểu Tây trang nghiêm túc mục, hôn lễ Trung Quốc có vẻ náo nhiệt vui vẻ hơn, các huynh đệ Bang Thanh Long hộ tống đi một đường, trên một đường vừa diễn tấu sáo rồi trống, vừa rải hoa khắp ngả.
Sau khi bái xong thiên địa, tân lang đưa tân nương vào động phòng. Đợi mãi chẳng thấy ai ra, lão nhị với tổng tài mới của công ty khóc ròng đành phải đứng ra đãi khách khứa.
Bên trong tân phòng, hai thân ảnh đan chéo vào nhau, phập phập phồng phồng.
“Ưm… Trướng quá… Chú phải đi ra đi chứ… ~”
Vu Oánh Oánh cũng hết lời. Đúng là ông phải đi bồi khách khứa đồ chứ sau bây giờ lại ở lì trong cơ thể cô, có đuổi kiểu gì cũng không chịu đi.
“Mấy người đó cũng không thân. Một phút đêm xuân đáng giá ngàn vàng mà. Vì hôm nay mà chú phải nhịn tới mấy ngày lận đấy. Bảo bảo à, tới thương chồng đi.”
“Ưm ưm…” – Oánh Oánh bị lấp kín miệng chỉ có thể phát ra tiếng vụn vặt. Suốt hơn bốn năm nay, ngày nào người đàn ông này cũng cày cấy trên người cô không biết mệt mỏi. Cô còn sợ ông dúng tục quá độ cái sinh bệnh nhưng mỗi lần đi kiểm tra đều cho kết quả vô cùng khỏe mạnh.
Toàn bộ cự vật nóng hổi đi vào u huyệt chật khít, đường đi sắp bị nghiền nát, nước mật đẫy đà chảy tràn lan ra cửa huyệt.
“Khít thật… Mới mấy ngày không chịch thôi mà… Bảo bảo.”
Tần Quân Việt gọi một tiếng, dương vật cực lớn bị tiểu huyệt mềm mại ấm áp bao lấy. Dưới hạ thân nhanh chóng dâng lên khoáı cảm làm ông không thể khắc chế được nữa, ông tách hai chân Vu Oánh Oánh ra, tay ông bắt lấy mông vểnh của cô rồi hung hăng đâm thật sâu vào bên trong.
Tiểu huyệt chật hẹp bị dương vật quá lớn kích thích, mép âm đa͙σ bị cọ xát tới sưng đỏ, dâm dịch bắn ra nhỏ giọt theo động tác của côn thịt mà lầy lội cả một mảng. Cơ thể trắng nõn của Vu Oánh Oánh chịu không nổi khoáı cảm điên cuồng với đau đớn mà run rẩy như chú mèo con, cô phát ra từng tiếng rên nho nhỏ càng làm cho côn thịt dưới háng Tần Quân Việt thêm trướng lớn.
“Bảo bảo thích không?”
Ông nhịn xuống ý muốn xuất tinh, vừa lòng nhìn trong mắt cô gái nhỏ dưới thân mình ngầm ngập nước xen lẫn du͙c vọng. Đương nhiên là Vu Oánh Oánh không trả lời. Nhìn thấy bộ dáng cô muốn nói lại xấu hổ buồn bực, tâm tình Tần Quân Việt rất tốt, ông cong cong môi, có ý xấu mà ngừng chuyển động.
“Không thích à?”
Dưới tiểu huyệt trống rỗng suýt bức Vu Oánh Oánh tới điên, cô sắp khóc thành tiếng nói: “Người xấu…”
Môi mỏng mỉm cười: “Sao? Bảo bối à, em không nói rõ ràng thích hay không thích nên chú cũng không biết nên làm gì nữa.”
“Muốn chú… Dùng sức…” – Vu Oánh Oánh khó chịu lắc lắc mông. Chỗ kia co rút lại, có cọ xát cũng không thể làm dịu đi sự trống trải trong cơ thể. Cô xấu hổ mở miệng: “Chú thaσ em đi.”
“Đúng là yêu tinh.”
Nhìn người câu nhân dưới thân, Tần Quân Việt chờ không kịp, ông một lần nữa chôn sâu dương vật mình trong cơ thể của cô.
“… A…”
Khoáı cảm bất thình lình ập tới làm Vu Oánh Oánh có chút vô lực. Cô dùng đầu cọ cọ bờ vai của ông, đôi chân dài mảnh khảnh thuận thế leo lên người ông ấy, gót chân nhỏ nhắn đạp lên trên đùi cơ bắp, hai bầu vu” run rẩy cũng dán lên ngực ông.
Ông nắm lấy eo nhỏ tăng thêm lực đạo.
“Em đúng thật là một yêu tinh nhỏ mà.” – Tần Quân Việt vốn dĩ định chơi thêm chút nữa mà bây giờ ông không khống chế được muốn đốt cháy hết lửa nóng du͙c vọng ngay lập tức. Mắt ông đỏ ngầu, chỉ nghĩ phải nuốt cô bé này vào bụng thì cô mới không thể trêu chọc thần kinh ông được.
Gầm nhẹ một tiếng, ông đẩy nhanh tốc độ cùng lực đạo. Ông hung hăng đâm thọc vào hoa huyệt múp míp hồng hào. Vòng eo rắn chắc đong đưa mãnh lực, ông cắm thật sâu dương vật nóng cháy của mình vào đóa hoa nhỏ đang không ngừng run rẩy.
“Ưm… A…”
Bị thaσ tới tấp, Vu Oánh Oánh cắn chặt môi lại chỉ phát ra những tiếng rên ɾỉ nhỏ vụn. Khuôn mặt nhỏ nhăn nhăn, cơ thể mềm mại nhỏ nhắn bị ông lăn lộn tới cực hạn, tay nhỏ chỉ có thể bám chặt vào lưng ông.
Tiếng rên ɾỉ nheo nhéo càng khơi dậy du͙c vọng của ông, bàn tay to vỗ về cái mông căng tròn rồi kéo cả người cô lên. Toàn bộ cơ thể không một mảnh áo che thân dán lên thân hình cường tráng.
Toàn thân lơ lửng trên không làm Vu Oánh Oáng hoảng loạn. Tay nhỏ quấn chặt lấy cổ ông, hai bàn chân dựa vào đùi săn chắc. Toàn thân cô chỉ còn lại huyệt nhỏ phun ra nuốt vào dương vật là gánh vác cả trọng lượng cơ thể.
Tư thế đứng thẳng như này giúp ông đâm vào càng thêm dễ dàng, thêm cả thể trọng của cô còn làm dương vật cực lớn của ông đút vào càng sâu. Cả người cô còn bám sát người ông, cứ mỗi lần ông đâm vào đều như thọc xuyên qua cả tử cung vậy. Kích thích kịch liệt cùng khoáı cảm đánh ụp tới làm cả người cô vừa nhức mỏi vừa nóng rực. Toàn thân cô run rẩy không thôi, đầu nhỏ dần mê mang.
“Chồng… Ưm… ~ Sâu quá! A a a…”
Cô rên to lên, ông thế mà để tư thế như này đi đi lại lại… Theo mỗi bước đi, dương vật cực lớn lại hung hăng đâm rất sâu vào bên trong như muốn chọc hư cả bụng nhỏ của cô luôn rồi. Vách thịt mềm yếu ớt hưởng thụ sung sướng mỗi khi lắc lư va chạm. Cùng mỗi bước chân, dương vật lại tiếp tục cuồng mãnh thọc vào rút ra kéo theo ái dịch rơi vãi khắp nơi.
“Chồng… A… Hức…”
Cô vô lực rên ɾỉ. Tay nhỏ chỉ có thể bám vào người ông ấy. Tần Quân Việt cũng mồ hôi đầm đìa. Đôi mắt đen lóng lánh chìm sâu vào du͙c vọng. Hai bàn tay to ôm chặt thân hình nho nhỏ trong lòng ngực mình.
“Nói, có thích chú làm thế này với em không nào?”
“Vâng… Thích… Thích lắm…” – Cô cuồng loạn phe phẩy đầu nhỏ. Rốt cuộc cô không chịu nổi hoan ái ông mang lại nữa, cô khóc lớn: “Chồng ơi… A a a!”
Cảm giác cô muốn lên đỉnh, người đàn ông liền buông cô ra rồi ngậm lấy một bên đầṳ vú. Sau đó ông đột nhiên phát lực, một dòng nhiệt nóng hổi phun ra từ chỗ sâu nhất, tiểu huyệt co rút lại từng cơn, ép thật chặt côn thịt lớn lại. Tần Quân Việt cảm nhận được cô bé điên cuồng mấp máy, ông một bên hút hút sữa tươi, một bên xả hết đống tinh dày đặc trữ mấy ngày nay vào sâu bên trong tử cung.
Cô gái nhỏ dưới thân mơ màng, Tần Quân Việt hôn lên cái trán nhỏ nhắn. Mấy ngày trước ông cứ gặp ác mộng. Ở trong giấc mộng đó, Vu Oánh Oánh rất căm ghét ông, đến cả nói chuyện cùng ông mà cô cũng khinh thường. Rồi cô thích một người đàn ông khác chỉ biết lợi dụng cô, mặc kệ ông khuyên bảo như thế nào cô đều không nghe lọt tai. Thậm chí cô còn mắng ông biến thái, ác độc. Mỗi một từ trong miệng cô thốt ra như hàng ngàn mảnh dao găm mạnh vào tim ông.
Cuối cùng ông chỉ có thể buông tay. Thế mà cô lại bị hại chết, còn chết ở ngay trước mắt của ông. Lúc đó ông cảm thấy như cả thế giới mình sụp đổ. Ông muốn báo thù, dù chuyện đó khó khăn đến mấy ông vẫn làm được.
Cho đến lúc ông chết thì ông mới tỉnh dậy. Từ trước đến nay ông chưa bao giờ trải qua một giấc mộng nào lại chân thật đến vậy. Nhưng ông thề ông sẽ không để những cảnh trong cơn ác mộng đó được biến thành hiện thực. Cả đời này của cô đã thuộc về ông, bọn họ sẽ không bao giờ rời xa nhau nữa.
Thế là đến hồi kết thúc rồi. Mình xin cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng mình trong suốt 2 tháng nay nhé 😘😘 Nếu mọi người muốn mình edit mới hay edit tiếp truyện gì thì cứ nhắn tin để mình xem thử nha. Moa moa chụt chụt 😘 Hẹn gặp lại các bạn.

Bình luận

Để lại bình luận