Chương 92

Tô Mật trở lại sau vài ngày leo núi mới nhận thấy có gì đó khác lạ. Mấy ngày sau mới biết Đàm An An đã rời khỏi biệt thự Trình gia, đối với việc cô ấy đi đâu hay làm gì, Tô Mật lựa chọn không hỏi, cuộc sống của cô trở lại quỹ đạo ban đầu, ít nhất cô cho là vậy.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa cuối cùng Tô Mật trải qua kì thi đại học, những ngày cô đi thi, Trình Nhạc Huy luôn vất vả theo sát bên cô, buổi thi cuối Tô Mật tự tin bước ra khỏi trường thi, cô gái nhỏ cười tươi chạy vào vòng tay anh.
Sau khoảng thời gian bị nhịn đói dài ngày do cô bé con bận ôn tập, Trình Nhạc Huy quyết định đưa cô bé con đi nghỉ dưỡng để bồi dưỡng tình cảm, nhưng xe chuẩn bị xuất phát anh lại nhận được cuộc gọi bất ngờ, càng nghe đối phươռg nói, hai đầu lông mày anh càng nhăn lại, ánh mắt khẽ giãy giụa. Một lúc sau, anh tắt máy, ánh mắt áy náy nhìn về phía bé con
“Bảo bối, có chút việc, chú phải đi xử lý…Chuyến du lịch lần này…”
“Không sao đâu, chú cứ bận việc của mình đi.” Cô gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện nói.
Ánh mắt chim ưng nhìn cô gái nhỏ một lúc, không biết anh đang nghĩ gì, đợi lúc sau anh mới gật đầu rời đi.
Nhìn bóng lưng anh khuất xa, cô gái nhỏ cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, anh bận rộn, vậy tối nay cô sẽ đi chơi với Lý Nhạc, xả hết mọi áp lực tɾong thời gian qua
Nhưng cô không nghĩ tới, chỉ vài tiếng sau cô đã gặp lại anh và cả …Đàm An An.
Buổi tối, Lý Nhạc rủ Tô Mật đi đến hội sở ở trung tâm thành phố, Lý Nhạc đã đặt sẵn phòng Vip, hai người lần đầu được trải nghiệm trò bắn cung, bida,… vui chơi đến quên trời.
“Nhạc Nhạc mình ra ngoài chút ” cô uống nước trái cay khá nhiều nên muốn đi tìm nhà vệ sinh.
Lý Nhạc đang chơi vui vẻ phất phất tay với Tô Mật ra điều đã biết.
Tô Mật được nhân viên chỉ dẫn rẽ qua từng hành lang dài, bước ͼhân cô bất chợt dừng lại bởi giọng nói quen thuộc. Cô nghi ngờ đi lùi về phía phòng Vip cửa đang mở hờ kia.
Trong phòng Vip nồng nặc mùi thuốc lá. Qua khe cửa Tô Mật nhìn thấy một nhóm người tɾong phòng, giữa hàng chục con người bên tɾong cô dễ dàng nhận ra anh, bên cạnh anh đang là một bóng dáng bé nhỏ, cô gái vẻ mặt sợ hãi gần như dựa sát vào người anh. Lòng cô lộp bộp rơi xuống…
Đàm An An? đã quá lâu chưa gặp cô ấy, Tô Mật cũng suýt quên tɾong cuộc đời mình từng xuất hiện nhân vật này.
Người đàn ông cao lớn, khí chất phi phàm ngồi giữa căn phòng ngang tàng nhả ra từng làn khói trắng.
“Thịnh công tử cho tôi gửi lời chào tới Thịnh tổng. Đã lâu tôi không gặp ông ấy ” giọng nói đều đều mang theo sự uy nghiêm hiếm thấy.
“Haha…tôi sẽ… nếu biết cô gái này là người của thị trưởng, tôi nào dám động…haha tất cả chỉ là hiểu lầm. Nào để tôi kính ngài một ly ” Người đàn ông trẻ tuổi đang nói, Tô Mật biết đó là ai, Thịnh Nhuân con trai của Thịnh gia, nổi tiếng ăn chơi bậc nhất thành phố A, rất hay được lên báo với các tiêu đề không mấy tốt đẹp như lái xe vượt tốc độ, đua moto,…
Sau khi đứng bên ngoài một hồi, Tô Mật cũng đoán được chuyện gì đang xảy ra, đám con trai nhà giàu đến hội sở chơi, Thịnh công tử vừa mắt cô gái phục vụ nhỏ bé trông như đóa sen trắng kia, bèn trêu chọc, hai bên lời qua tiếng lại Thịnh công tử tức giận tạt rượu vào người cô gái. Sau đó là sự xuất hiện đầy bất ngờ của ngài thị trưởng làm Thịnh công tử không kịp trở tay.
Đây có phải là màn anh hùng cứu mỹ nhân tɾong truyền thuyết hay không? Tô Mật cười tự giễu, cô quay đầu nhanh ͼhân rời khỏi căn phòng thị phi này.
Lý Nhạc thấy Tô Mật khuôn mặt trắng bệch trở lại, lo lắng cô bị bệnh, hỏi han không ngừng. Tô Mật mỉm cười lắc đầu, lấy lý do không được khỏe về nhà trước.
Tô Mật nằm trên giường không ngừng lăn qua lộn lại. Vì sao Đàm An An nhất quyết đi làm, lại làm ở nơi như vậy? Chắc chắn vì tình nghĩa ngài thị trưởng sẽ không để cô ấy thiếu tiền…sau khi rời khỏi Trình gia, hai người đó vẫn thường xuyên liên hệ?…Cũng phải thôi, nếu không thì làm sao Đàm An An xảy ra chuyện anh liền biết ngay như vậy, tự mình ra mặt không để trợ lý Kỳ thay mặt, đủ để biết cô gái này đối với anh quan trọng như thế nào.
Cô gái nhỏ lòng đắng chát, đã bảo không quan tâm rồi mà Những gì không phải là của mình cô sẽ không cố giữ.
Tô Mật bắt đầu nhắm mắt đếm cừu 1,2,…

Bình luận

Để lại bình luận