Chương 96

Tô Mật đứng lặng người trước căn phòng Vip, bên tɾong phòng thỉnh thoảng vang lên tiếng đập đồ đạc, tiếng người xô xát, to tiếng.
Qua những lời bàn tán to nhỏ của các cô phục vụ đang xì xào xung quanh, Tô Mật cũng biết được chuyện gì xảy ra tɾong kia.
Đàm An An lại một lần nữa trượng nghĩa ra tay giúp bạn bè, lần này đụng phải kẻ có máu mặt tɾong giang hồ. Và như thường lệ, ngài thị trưởng cao quý lại tự ra mặt bảo vệ cô ta.
Cô gái kia gây chuyện đến phát nghiện rồi à? Điều gì khiến Đàm An An lại đến nơi phức tạp như thế này làm phục vụ? Điều gì khiến cô ấy không hề sợ hãi gây chuyện, không phải bởi vì cô ta biết rằng dù cô ta có gây ra chuyện gì cũng có người kia chống đỡ hay sao? Từ bé đã trải đời như Đàm An An thì phải rõ hậu quả của việc trêu chọc mấy người kia chứ
Dạo gần đây, cô gái nhỏ bé như đóa sen trắng ấy lại hay gây chuyện đến bất ngờ, Tô Mật bật cười, đây khác gì hành vi trẻ con cố tình gây sự để thu hút sự chú ý của người lớn đâụ Mà người lớn này còn ai khác ngoài ngài thị trưởng chứ.
Tô Mật rút tɾong ví một xấp tiền dày toàn mệnh giá lớn đưa cho cô phục vụ đứng bên cạnh
“Khi Đàm An An ra ngoài, nói với cô ấy có người đợi ở ban công.”
Cô gái phục vụ thấy xấp tiền dày, hoa hết cả mắt, ấp úng nói
“A..Vâng..tôi biết rồi.”
Tô Mật không biết đã đứng đây bao lâu rồi, từng cơn gió lạnh khẽ thổi qua gương mặt nhỏ, lạ kỳ thay, cô vốn là người sợ lạnh nhưng hôm nay cô lại không hề có cảm giác gì cả…
Bóng dáng nhỏ bé đội mũ lưỡi trai đứng tɾong bóng đêm cô đơn đến như thế.
Lát sau, cánh cửa kính phía sau được mở ra, giọng nói nhỏ nhẹ cất lên
“Nghe nói cô muốn gặp tôi, cô là…” Đàm An An rất bất ngờ khi nghe đồng nghiệp nói có người muốn gặp cô.
Tô Mật quay người lại, mặt không cảm xúc nhìn người trước mặt
“Đã lâu không gặp, chị Tiểu An.”
Đàm An An thoáng bất ngờ, rồi bối rối nhìn cô
“Mật Mật sao em lại ở đây?”
Gương mặt ngây thơ như không có chuyện, nếu không biết chuyện xảy ra vừa rồi cô còn cho rằng cô gái này vô tội.
Nhìn kĩ trên gương mặt trắng nõn của Đàm An An, Tô Mật thấy vết bàn tay đỏ hằn trên má trái, chắc hẳn cô gái này vừa bị đánh.
Dáng vẻ đáng thươռg cùng yếu ớt này quả thực dễ khiến đàn ông động lòng trắc ẩn, có phải ngài thị trưởng nhìn thấy bộ dáng này liền xót xa không kiềm chế được ra tay đánh người, nên mới xảy ra vụ xô xát tɾong phòng?
Anh vốn là người điềm tĩnh cơ mà, sao lại vì một cô gái Đàm An An mà xúc động như vậy.
Tô Mật không trả lời, cô không muốn giả tạo cùng người trước mặt
“Chị yêu Trình Nhạc Huy sao? Chị cũng biết tôi là người yêu của anh ấy. Chị đang mong đợi điều gì?”
Đàm An An mắt mở lớn ngạc nhiên, không nghĩ rằng cô gái nhỏ sẽ hỏi thẳng như vậy. Cô vội lắc đầu phủ nhận
“Chị…không có Mật Mật em hiểu lầm điều gì rồi phải không, hãy nghe chị giải thích ”
Tô Mật nhìn chăm chú người trước mắt, hai mắt cô ta đã đỏ hoe giống như đang bị cô bắt nạt vậy Tô Mật chợt cảm thấy không còn thú vị, cô không có sức lực để diễn cùng cô ta và cả người đàn ông kia.
Tô Mật để lại nụ cười nhạt rồi mở cửa muốn rời đi. Đàm An An lại như cơn túm chặt lấy tay cô
“Chị không yêu ngài ấy, không hề có ”
Đàm An An sợ hãi Tô Mật rời đi sẽ nói những điều vừa rồi vừa rồi với “anh”, từ đó anh chắc chắn sẽ tránh xa cô. Khi anh đề nghị mua cho cô căn nhà cạnh trường học, nói là để cô tiện đi lại nhưng linh cảm của cô thấy không chỉ đơn giản như vậy Có phải anh đã biết điều gì hay không?
Từ ngày chuyển khỏi Trình gia, anh luôn tránh mặt cô, cô mỗi ngày đều nhớ anh vô cùng. Thật vất vả gần đây cô mới được gặp anh, cô biết chỉ cần cô gây họa lớn anh sẽ không bỏ mặc cô, nên cô xin làm ở đây rồi xảy ra những chuyện ngày qua, quả thực cô cũng không muốn như vậy, nhưng đâu còn cách nào khác
Cô tuyệt đối không thể để Tô Mật nói những lời đó với anh.
“Buông tay ra ” Tô Mật giãy khỏi tay cô ta, nhưng Đàm An An hôm nay như uống phải thuốc, dáng người nhỏ bé nhưng khỏe vô cùng.
Hai người phụ nữ giằng co một hồi, bỗng không biết ai trượt ͼhân khiến cả hai cùng ngã vào cửa kính. Cửa kính không chịu được sức nặng đổ vỡ rơi xuống… tɾong giây phút ấy một bóng dáng cao lớn nhanh chóng ôm lấy hình bóng yếu ớt, dùng cơ thể mình chắn những mảnh kính rơi xuống, bảo vệ cô gái ấy bình an.
Tô Mật bị mảnh kính lớn đè ngã trên sàn, cả người cô nằm trên vô số mảnh kính vỡ, cô gái nhỏ cảm nhận từng miếng kính cắt vào da thịt, nhưng lạ kỳ thay cô không thấy đau đớn chút nào.
Cảnh tượng anh ôm chặt bảo vệ cô gái kia khiến cô đau đớn gấp trăm ngàn lần nỗi đau thể xác này.
Tô Mật mỉm cười ra nước mắt, trước khi ngất đi, cô nghe thấy tiếng hét của Đàm An An cùng vẻ mặt không thể tin được của người đàn ông kia…

Bình luận

Để lại bình luận