Chương 14

“Ưhm….Áaa…chủ nhân….”.
Cô bị ăn một roi điếng cả người, mông nảy lên vừa đau lại vừa rát. Cô run lên đem hai tay xoa lấy xoa để cặp mông đáng thươռg của mình, qua cũng bị đánh, nay cũng bị. Cô không hiểu bản thân đã làm sai điều gì nữa, anh đâu có nói là cô pbải tách tiểu huyệt của mình ra suốt cả lúc anh không có ở đây đâu, hơn nữa như vậy bị khô sẽ rấtkhó chịụ Rõ ràng lúc anh vào cô cũng đã tách ra như anh yêu cầu rồi đó còn gì.
“Ưn….em..em..không biết….ức…chủ nhân ơi…đau quá”.
Ngón ray thô nhám của anh chạm tới nơi mẫn cảm, người cô theo phản xạ tự nhiên mà co lại. Cánh hoa đỏ hồng run run e ấp như đang cố che giấu đi thứ nước ngon lành trước con mắt quan sát tinh tường.
“Chắc là không biết?”.
Anh cao giọng mà hỏi lại cô, lệnh của anh giáng xuống nó như nào là nó như thế, cô không làm Theo chứng tỏ việc cô không biết nghe lời, anh đem ngón tay chạm đến nhị huyệt của cô rồi chuyển sang niệu đạo. Anh lấy một chiếc ống nhựa dẻo nhỏ sẵn, anh treo một đầu lên phía trên trần nhà ngay tầm miệng của cô để nó trực tiếp chảy xuống miệng của cô được. Anh vươn tay đánh lên đùi của cô vài cái.
“Ngửa ra, mở miệng ra cho anh. Còn dám làm sai nữa thì đừng có trách ”. Nói rồi anh đem chiếc kẹp kẹp vào giữa ống dẫn sẵn rồi mới rút thanh inox ra ngay sau đó liền cấm sâu đầu còn lại của ống dẫn vào tɾong bàng quang của cô để kích thích lấy. Trứng rung bên dưới tiểu huyệt cũng bắt đầu được kích thích cơ thể của cô ở mức 2.
“Ức…ức… em…xin lỗi …chủ nhân….”.
Cô không biết mình đã mắc phải lỗi gì để anh phải đánh cả. Tốt hơn miệng vẫn là nên xin lỗi anh trước thì hơn, cãi nhau với anh chỉ tổ cô bị thiệt. Chết tiệt anh định làm gì vậy, cái ống nhựa nhỏ treo lủng lẳng ngay trước mặt khiến cô cảm thấy vô cùng bất an. Cho tới khi đầu còn lại của ống nhựa thay thế vị trí của thanh inox thì cô thật sự hoảng sợ mà giãy giụa.
“Chủ nhân…a..đừng…cái đó…ưm…ưhm….không được đâụ..”.
Anh như vậy là muốn cô …muốn cô uống thứ đó của chính mình sao. Ánh mắt kinh hoàng nhìn về phía anh van xin, hai bàn tay gồng lên nắm chặt lấy drap giường. Tiểu huyệt của cô khó chịu quá, ngứa ngáy từ tận bên tɾong như hàng vạn con kiến đốt.
“1 là ngoan ngoãn nghe lời thoả thuận sẽ chấp nhận, 2 là không nghe lời thoả thuận không được chấp nhận”.
Anh đưa mắt nhìn cô giãy giụa trên giường, anh đưa tay chạm lên tiểu huyệt của cô rồi xoa xoa nhẹ lấy. Anh lại tăng mức rung lên mức thứ 3 rồi đưa mắt nhìn cô giãy giụa trên giường để cô tự ngoan ngoãn mà mở miệng ra, anh đợi cô đến khi cô mở miệng ra mới tháo chiếc kẹp ra để cô tự đem nước tıểu thải ra. Anh muốn cô tự giác, còn không điều cô vừa mới thoả thuận với anh vừa rồi coi như không chấp nhận.
“Miệng nói ra là nghe lời, chỗ nào là nghe lời hửm?”.
“Anh…”.
Cô vừa giận lại vừa sợ hãi con người trước mặt. Tại sao anh lại biến thái tới mức độ này cơ chứ. Mức rung tăng cao cùng với đó là sự mơn trớn kích thích bên ngoài từ anh khiến cô khổ sở vô cùng. Cả ngày hôm nay cô đã phải nhịn uống nước để không buồn đi tiểu, cho đến tận bây giờ lại bị trò khốn nạn của anh mà không kiềm chế được. Miệng miễn cưỡng há ra hứng lấy thứ nước màu vàng nhạt của chính bản thân mình. Cô sợ hãi nhắn chặt mắt không dám nuốt xuống mà để nó cứ thế trào cả ra ngoài. Cô không nuốt nó được, thực sự không thể chịu nhục tới mức như thế này được.
Anh nhìn thấy cô cứng họng không chịu nuốt xuống mà để nước tıểu chảy ra ngoài như thế, anh liền đưa tay bịt miệng của cô lại ép cô nuốt xuống hết rồi mới trực tiếp nâng mức rung ở tử cung của cô lên mức thứ 5.
“Là không muốn thoả thuận được diễn ra?”. Nói rồi anh đưa mắt nhìn cô rồi lại rời tay đi, chỉ có việc uống nước tıểu lại chẳng chịu làm. Xem ra nên cho cô uống mỗi ngày rồi, không những của cô mà cả của anh nữa là đằng khác.
“Ngon không ?”.
“Ư…ư…”.
Miệng bị bịt chặt khiến cô không thể thở được, cổ họng buộc phải nuốt xuống thứ nước đó để g͙iành giật sự sống. Đôi mắt đỏ ửng mở lớn chứa đầy tia căm hận lẫn khiếp sợ nhìn anh như một thứ ác quỷ từ địa ngục. Tiểu huyệt bị đẩy tới cực hạn mà bắn ra một lượng lớn dâm dịch. Bàn tay anh vừa rời đi, cô như con cừu non thoát khỏi móng vuốt của mãnh thú mà ho lên từng đợt. Cơn buồn nôn trào tới tận họng vẫn không cách nào nguôi xuống được. Thứ này ngon sao, nếu ngon sao anh không tự mình uống xem có ngon hay không. Cô nghe anh hỏi chỉ lắc đầu mà không dám trả lời. Toàn bộ sự bài xích đều hiện rõ lên trên nét mặt uỷ khuất bất kham.
Anh nhìn thấy bộ dạng bài xích của cô liền không khỏi cau mày, cô có quyền bài xích sao? Hay là muốn anh cho cô uống thứ đó thay cho nước? Anh nắm lấy tóc của cô kéo người của cô dậy liền trực tiếp đưa tay bóp ma͙nh lấy cằm của cô.
“Miệng đâu ? Ngon hay không cũng không nói được sao?”.
Anh gằn giọng như nhắc nhở cho cô biết, đồng thời cũng là lời cảnh cáo của anh dành cho cô. Anh trực tiếp tát lên mặt của cô vài cái rồi mới chịu buông tay.
“Hay để tôi cho người đem em trai của ngươi đến đây?”
“A…ngon…dạ ngon….ư…chủ nhân…đừng bắt em trai….ức….đừng bắt nó…..hức…em không chống đối…chủ nhân nữa…xin người…”.
Đầu bị anh nắm lên kéo cô phải quỳ dậy, hai bên má đỏ ửng lên sau mỗi cái tát của anh. Cô xoa xoa tay vào nhau hèn mọn mà cầu xin anh buông tha cho đứa em trai của cô, nó vô tội. Cả người run lên nức nở, nhưng bên dưới vẫn đều đặn chảy ra dâm dịch. Hình như anh càng ngược đãi cô bao nhiêu, cơ thể cô lại càng thí¢h thú, đặc biệt là thứ du͙c vọng dâm du͙c đó lại càng hưởng ứng rấtnhiệt tình. Bên ngoài cửa, quản gia bất đặc dĩ phải gõ cửa phá ngang cuộc chơi của anh. Ba mẹ anh đang ở dưới, họ muốn bàn bạc riêng với anh về việc tổ chúc đám cưới của hai người.
Anh hơi cau mày vì nghe tin ba mẹ của cô đến, anh đưa mắt nhìn cô liền trừng mắt như để cảnh cáo cô rồi mới đứng dậy thay đồ vào. “Ở yên tɾong phòng, giả vờ ngủ. Khi nào tôi lên lập tức bò vào tư thế mà vểnh cao mông lên, đã rõ chưa?”.
Nói rồi quay người rời đi, còn đứa em trai của cô anh sẽ có cách xử lý, cô còn cứng đầu anh sẽ càng dùng biện pháp ma͙nh. Lời nói nói ra mà không làm thì không được mà. Anh xuống nhà chào ba mẹ của cô, họ hỏi cô đâu anh liền nói cô do đi quay nên mệt mà ngủ rồi. Anh và ba mẹ của cô ngồi bàn bạc một chút cho lễ cưới, dự định là ngay sau khi cô có chuyến đi nước ngoài để dự một buổi lễ thời trang. Sau ngày hôm đó anh và cô sẽ tổ chức đám cưới ở bên đó, chủ yếu là vì sắp tới dự án phim của anh và cô nữa nên những chuyện này anh chưa thể tiết lộ. Đám cưới chỉ được tổ chức và có sự góp mặt của bạn bè thân thiết và dòng họ. Sau này sẽ được tổ chức lại ở tɾong nước.
“Dạ rõ…chủ nhân”.
Tóc mền cuối cũng được buông thả, cô như món đồ chơi hỏng bị vứt bỏ lại trên giường. Cô khẽ ôm lấy hai bên má của mình ngoan ngoãn nằm xuống, kéo chăn lên cao quá đầu giả vờ ngủ. Đợi khi cửa phòng đóng lại, cô mới dám thở ma͙nh. Vành tai giỏng lên như đang nghe ngóng điều gì đó. Hôn nhân lớn sự là việc lớn cả đời, vậy mà cô lại không được quyết định bất cứ điều gì. Cô cứ như con rối cha mẹ nói cưới thì cô phải cưới, anh nói quỳ là cô phải quỳ. Nước mắt như mưa tuôn rơi ướt cả một bên gối, cô tự cắn ma͙nh lấy tay mình nén đi tiếng nức nở. Cô sợ người khác sẽ biết, như vậy sẽ làm trái lệnh anh, cuộc sống của cô sẽ càng thê thảm. Khoảng hơn một tiếng sau ba mẹ anh cũng rời đi, cô đoán vậy bởi nghe thấy tiếng động cơ xe xa dần. Tự bản thân cũng bò ra khỏi chăn, nằm úp người lại đem mông vểnh cao lên chờ anh trở lại.
Sau khi nói chuyện một hồi với ba mẹ cô xong anh tiễn cả hai người ra về rồi mới quay lên phòng, anh mở cửa bước vào đã thấy cô vào tư thế chờ sẵn rồi. Anh vươn tay đánh lên mông của cô một cái rồi mới đem ngón tay đâm vào nhị huyệt của cô, anh mở khoá để chiếc khoá tự động được đẩy ra để cô đem lượng tinh dich ngày hôm qua thải ra ngoài.
“Từ nay trở về sau, ta không cần biết ngươi ở đâụ Chờ đợi ta về luôn vào đúng tư thế vừa rồi, tay đem tách hai cánh huyệt ra mà mở miệng mời gọi. Đã rõ hay chưa?”
Anh muốn sĩ nhục lăn mạ cô nữa, như thế này vẫn là chưa đủ đối với anh. Nói rồi sao khi cô tải mọi thứ ra ngoài xong liền đem nước súc ruột bơm vào bụng của cô đến khi nào cô không chịu nổi mà rên la thảm thiết anh mới cho ngừng bơm thêm nước vào.
“Ưhm…dạ rõ thưa chủ nhân…”
Anh hay lắm, đem cơ thể cô ra bỡn cợt. Nhị huyệt căng trướng cả một ngày trời tới tận bây giờ mới được giải thoát, tinh dich từng đợt theo chức năng co bóp của trực tràng bị đẩy hết ra ngoài. Cô cũng theo đó mà cảm thấy dễ chịụ Nhưng sự thoái mái đó không duy trì được lâụ Rất nhanh sau đó một lượng lớn nước súc ruột bị bơm vào bên tɾong khiến cô đau tới tái cả mặt, miệng không ngừng kêu khóc van xin anh dừng lại. Bụng dưới căng ra tưởng như muốn nổ tung, sống lưng mảnh mai uốn cong xuống chống chịu sự bức ép đau đớn này.
“Ức…van người…chủ nhân…ức….không được….đaụ.quá….a….ưm…chủ nhân….van chủ nhân…đừng lại….ức….lỗ hậụ..của em…sẽ hỏng mất….ứ..ức….”

Bình luận

Để lại bình luận