Chương 10

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 10

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Thư ký Tống xuống xe trước rồi mở cửa xe hộ cô.

Tạ U U ngồi trên xe, lấy một chiếc khẩu trang mới đeo lên mặt.

Cửa xe vừa mở ra, Tạ U U đưa chân phải xuống trước, chiếc giày cao gót tinh tế giẫm lên mặt đất.

Một đôi bắp chân của cô gái trẻ vừa thon lại vừa trắng như thể trứng gà được lột vỏ, non mềm như véo ra nước trông cực kỳ mê người, xinh đẹp và nho nhã dưới ánh đèn.

Thời điểm này vào buổi tối, trung tâm thương mại vẫn có người qua lại. Tạ U U chỉ lộ ra đôi mắt vô cùng xinh đẹp. Cô đứng thang máy đi lên dưới sự làm bạn của thư ký Tống, rõ ràng là tiêu chí chim hoàng yến của sếp lớn.

Tạ U U bước vào một cửa hàng đồ xa xỉ, đầu tiên cô nhìn trúng một đôi giày. Nhân viên bán hàng trông thấy cách ăn mặc của họ, trong lòng đã tỏ tường, rất nhiệt tình giới thiệu đôi giày này cho cô.

“Thưa cô, đôi giày này là phiên bản giới hạn, cửa hàng của chúng tôi tổng cộng chỉ có một đôi. Một cô gái có vóc dáng mảnh khảnh, cao ráo như cô đây lúc đi lên chắc chắn sẽ rất đẹp, cô có muốn thử một chút không?”

“Không cần.” Tạ U U không hề do dự, cô vừa nhìn đã thích, lại trùng hợp là size của mình nên bảo cô nhân viên gói lại.

Thư ký Tống lấy thẻ ra, quẹt thẻ trả tiền, Tạ U U lại tiếp tục đi dạo các cửa tiệm khác.

Có thư ký Tống ở đây, cô mua đồ cũng chẳng thèm nhìn giá. Nhân viên quầy thấy cô ra tay hào phóng lại còn trẻ như vậy, phía sau còn có một người đàn ông đi theo một bước không rời. Không biết lại là tình nhân nhỏ được sếp lớn nào bao nuôi, ra ngoài tiêu tiền. Cô ta không dám chậm trễ nửa phần, bày hết đồ tốt nhất trong tiệm ra.

Họ đã thấy loại chuyện như vậy quá nhiều rồi.

Sau khi dạo trung tâm thương mại xong, trên tay thư ký Tống xách mấy chiếc túi giấy, bên trên có in logo của các nhãn hàng. Tạ U U liếc nhìn thời gian, họ đã đi dạo hai tiếng, cũng đã đến lúc trở về rồi.

Hơn mười giờ, trung tâm mua sắm cũng sắp đóng cửa.

Tạ U U xuống lầu, phát hiện người ở cổng đã ít hơn rất nhiều, chỉ lác đác có mấy người đang đi về phía tàu điện ngầm.

Gió đêm thổi lên chân có chút lạnh lẽo. Cô hối hận không đeo tất ra cửa, thời tiết này buổi tối vốn rất dễ trở lạnh.

Thư ký Tống đặt đồ xuống, Tạ U U nhìn thấy cửa hàng đối diện vẫn còn đang mở, là tiệm bán áo ngủ và tất chân. Cô nghĩ tiện thể mua mấy cái về, vì thế nói với thư ký Tống một tiếng rồi tự đi qua đó.

Tạ U U mới đi đến đường cái đối diện, bỗng nghe thấy có người đang cãi vã, hình như còn tranh cãi khá kịch liệt.

Bởi vì trên đường đã vắng người, nên Tạ U U lưỡng lự một chút, cuối cùng vẫn đi lên mấy bước. Dưới ánh đèn, cô nhìn lướt qua về phía đó, kết quả lại trông thấy người mình quen thuộc, lập tức ngây người tại chỗ.

Một chiếc xe có biển số A của thủ đô rất bắt mắt, hai ba con vừa khéo đứng cãi nhau trước cửa xe.

Thẩm Trung đã mười lăm tuổi, cao ráo giống ba của cậu ấy, mặc một chiếc áo hoodie liền thân màu đen. Dáng người đơn bạc, tràn ngập hơi thở thiếu niên. Có vẻ cậu ấy đang rất tức giận, lớn tiếng cãi vã với ba mình.

“Họ Thẩm kia, ông đừng tưởng rằng tôi không biết. Trong lòng ông rất chán ghét đứa con trai là tôi đây, mặc kệ là tôi làm gì đều khiến ông khó chịu và chướng mắt. Bây giờ ông ra ngoài tìm đàn bà, lại sinh cho ông một đứa con trai là vừa lòng ông! Được thôi, tôi coi như đã nhìn rõ ông rồi, ông chính là muốn tìm cớ, như vậy ông có thể đường đường chính chính sinh thêm một thằng con trai. Cuối cùng để tôi một thân một mình ra nước ngoài, còn ông có thể vui vẻ hòa thuận với thằng con mới của mình!

Thẩm Phi Bạch, tôi nói cho ông biết, ông cứ nằm mơ đi!”

Bình luận

Để lại bình luận