Chương 147

Thẩm Phi Bạch: “Có lẽ trong tháng này.”

“Anh cũng biết, thật ra em không muốn nghe những lời này.” Tô Đình cắn môi, giọng điệu như nửa thật nửa giỡn: “Phi Bạch, thật ra em rất hối hận khi đồng ý ly hôn với anh.”

Lúc đó cô ta quá chắc chắn rằng anh sẽ không yêu Tạ U U, giống Thẩm Viêm đã nói, cùng lắm anh chỉ nuôi hoa nuôi bướm bên cạnh mình mà thôi, cho dù họ có làm thủ tục ly hôn rồi thì sau này cũng sẽ có cơ hội khác.

Nhưng ai có thể ngờ được, thế mà Thẩm Phi Bạch lại thật sự động lòng với Tạ U U.

Nếu bọn họ không ly hôn, liệu có phải kết cục sẽ khác không? Lùi một vạn bước mà nói, cô ta vẫn là bà Thẩm trên danh nghĩa, Tạ U U chỉ là tình nhân nhỏ mãi không thể lộ ra ánh sáng, nhưng lúc này nói gì cũng muộn.

Thẩm Phi Bạch không trả lời, anh hỏi ngược lại cô ta: “Cao Vinh lại chia tay với cô à?”

Tô Đình cười khổ nói: “Tháng trước anh ta đã kết hôn rồi, bây giờ còn đang đi hưởng tuần trăng mật với vợ.”

Cô ta và Cao Vinh đã duy trì mối quan hệ tình nhân suốt mười mấy năm, cuối cùng vào năm nay, tình cảm và mối quan hệ của hai người xuất hiện tan vỡ. Anh ta muốn kết hôn, không muốn tiếp tục mối quan hệ tình nhân không thể lộ diện này nữa, muốn một gia đình bình thường. Nhưng cô ta không làm được, nhà họ Tô kia là một ngưỡng cửa cô ta không thể bước qua.

Mấy năm nay, cũng không phải cô ta và Cao Vinh không cãi nhau vì chuyện này, cuối cùng đều là Cao Vinh chủ động nhận sai, hai người họ lại ngọt ngào như lúc ban đầu. Nhưng lúc này, dường như Cao Vinh đã quyết tâm, không muốn tiếp tục như thế với cô ta nữa.

Cũng có lẽ tuổi tác đã lớn, cô ta cũng không hề suy xét quá nhiều đến tình ái gì đó. Trước kia ba cô ta đã nghiêm túc nói với cô ta rằng, Thẩm Phi Bạch là một người con rể tốt, dù là xuất thân hay bản lĩnh của anh đều rất ưu tú, bảo cô ta đừng bỏ lỡ cơ hội này, ông ấy và mẹ sẽ không hại cô ta.

Cô ta và Cao Vinh chia tay rồi quay lại nhiều năm, cũng là lần đầu tiên cô ta nghĩ tới chuyện này.

Nếu họ có thể trải qua cả đời như thế, không phải là một đôi vờ chồng trên danh nghĩa mà một đôi vợ chồng thật sự, có phải sẽ tốt lắm không? Có đứa con trai là Thẩm Trung, bọn họ ở cùng nhau, không phải tốt hơn rất nhiều so với ly hôn à?

Đáng tiếc, đến cuối chỉ là một mình cô ta tình nguyện, cũng là cô ta không biết quý trọng. Bây giờ ngẫm lại, bản thân cô ta đúng là thê thảm, tình nhân kết hôn, chồng trước cũng muốn tái hôn, chỉ còn lại một mình cô ta, không ai cho cô ta cơ hội.

Bây giờ, cô ta không biết mình nên làm gì.

Thẩm Phi Bạch đã hiểu, thì ra quan hệ của Tô Đình và Cao Vinh đã bắt đầu tan vỡ, khó trách cô ta bỗng nhiên muốn bồi dưỡng tình cảm với anh.

Phụ nữ đến tuổi này dường như bắt đầu nghĩ đến sinh hoạt ổn định, huống chi người chồng ấy còn chẳng có tật xấu nào.

Nhưng, anh là một người sống, không phải công cụ chỉ biết phối hợp gì đó. Cho nên vào lúc cô ta thay đổi, anh đã chọn kết thúc cuộc hôn nhân này.

Thẩm Phi Bạch tránh đi vấn đề của Tô Đình, cũng không muốn nói đến những chuyện cũ gì đó với cô ta: “Nếu đã chia tay, vậy hãy sống vì bản thân một thời gian đi, sau này lại tìm bạn trai, sẽ nhanh chóng tốt lên thôi.”

Tô Đình nhìn thẳng vào anh, cười cười: “Phi Bạch, em và anh còn cơ hội không? Chúng ta có thể bắt đầu lại không?”

Tạ U U nghe Tô Đình nói trắng trợn như thế thì trong lòng bắt đầu không vui, cô và Thẩm Phi Bạch đã sắp kết hôn rồi, cô ta còn cố ý nói mấy lời này ngay trước mặt mình, đây có phải là khiêu khích không?

Tạ U U vẫn ôm ngang eo Thẩm Phi Bạch, lực tay của cô như mạnh hơn, ngón tay nắm lấy tây trang của anh, lần đầu tiên có cảm giác giận đến muốn khóc, không thể nào bình tĩnh được.

Bình luận

Để lại bình luận