Chương 150

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 150

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Trong túi nilon ấy không chỉ có kẹo đủ mọi màu sắc, còn có cả áo mưa đủ màu nữa.

Hai thứ này cùng bày lên quầy tính tiền đúng là đầy hương vị cấm kỵ, ánh mắt nhân viên nữ nhìn anh đều không ổn cho lắm. Một người đàn ông đẹp trai như thế lại có một mặt dơ bẩn cỡ này, ngay cả cô gái nhỏ cũng không tha?

Cầm thú, lưu manh.

Thật hiển nheien, thị trưởng Thẩm không quan tâm ở trường hợp nào, anh đều có thể rất tự nhiên, sau khi tính tiền liền bỏ hết đồ vào túi nilon.

Nhưng, yết hầu hơn nhúc nhích của anh đã tiết lộ cảm xúc.

Lúc ra khỏi cửa hàng Tạ U U còn xấu tính trêu chọc anh, cô nhón chân lên, hơi thở ấm áp phả vào vành tai anh.

“Ông xã, tối này chúng ta ăn kẹo à?”

Anh nhìn cô, ánh mắt đầy thâm ý: “Ăn kẹo à?”

“Anh thật đáng ghét.”

Hai người vào cửa, dì cười cười rồi nhận lấy áo khoác của Thẩm Phi Bạch: “Cậu hai, cậu và mợ hai đã về.”

“Ừm.”

Tạ U U nói chuyện với dì, tuổi cô còn nhỏ, ngay từ đầu đã có phần áp lực tâm lý bởi cách xưng hô của dì.

Thẩm Phi Bạch đặt đồ ăn vặt lên bàn, sau đó quay lại dặn dò Tạ U U một câu: “Ăn ít đồ ăn vặt thôi, sẽ ăn cơm ngay đấy, ăn đồ ăn vặt nhiều quá ăn cơm không ngon đâu.”

Tạ U U ngồi trên salon liếm kẹo, làm nũng với anh: “Em có hơi thèm thôi, ai da Vương Tuyền không có ở đây, bình thường em không thể ăn chút nào đâu, anh đừng quản em.”

Cô gái nhỏ mang đôi vớ trắng, chân gác lên đùi và đầu gối của anh. Quần của anh được ủi rất kỹ, chẳng có một nếp nhăn nào, cô đạp lên có xúc cảm cực tốt, vì thế cô đạp đến say sưa.

“Anh mặc kệ em rồi ai quan tâm em?”

Trên môi Thẩm Phi Bạch hiện lên nụ cười nhẹ, cuối cùng cũng không nói thêm gì, xoay người đi rót nước. Dưới ống quần tây của anh cũng là đôi vớ trắng, hệt như đồ tình nhân với Tạ U U, trong lúc lơ đãng lại cảm thấy thật ngọt ngào.

“Phi Bạch, rót cho em một ly với, mới ăn chút kẹo đã khát rồi.”

Cô xuống khỏi salon, đi bên cạnh người đàn ông.

Chẳng qua chỉ là những chuyện nhỏ nhặt đời thường nhưng lại khiến Tô Đình cảm thấy thật chói mắt. Bỗng chống cô ta có cảm giác tâm mình như tro tàn.

Đều nói vỏ quýt dày có móng tay nhọn, trước kia không một ai ngờ Thẩm Phi Bạch lại thua trên tay một cô gái nhỏ, đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Cho nên sau khi ăn cơm trưa xong, cô ta tạm biệt ông cụ rồi rời khỏi nhà họ Thẩm.

Buổi tối, cô ta lại ngủ cùng một giường với Cao Vinh, hai cơ thể trần trụi quấn lấy nhau.

Cô ta quyết định trả thù Cao Vinh vì anh ta đã rời bỏ mình để kết hôn, Thẩm Phi Bạch chỉ khiến cô ta thất vọng, nhưng Cao Vinh lại để cô ta nếm được hương vị của sự phản bội. Cô ta quyết định sau khi ngủ với anh ta xong sẽ vứt bỏ anh ta, là cô ta chia tay, không phải Cao Vinh không cần cô ta. Rồi cô ta lại tiếp tục tìm bạn trai mới.

Cô ta không tin mình không tìm được người đàn ông yêu mình thật lòng.

Trong phòng, Tạ U U nằm trên thảm, có chút thất thần nhìn lên trần nhà. Toàn thân cô không có gì che đậy, cái bụng nhỏ phẳng lì phập phồng, hai chân dang rộng.

Trong thùng rác có mấy cái áo mưa đã dùng qua.

Tối ngày hôm nay, Thẩm Phi Bạch làm hệt như lời anh đã nói, để cô nếm thử vị của những loại áo mưa khác nhua.

Tuy trước đó họ vẫn luôn chơi trần với nhau, mỗi một lần đều sung sướng tràn trề, nhưng không ngờ khi dùng áo mưa lại có sự thú vị rất khác.

“Ông xã.”

“Ngoan.”

Ban đầu mặt Thẩm Phi Bạch ngay dưới người cô, anh lần mò đến cái bụng nhỏ.

Anh liếm nhẹ mấy cái lên bụng cô, lại đeo một cái áo mưa mới, hai tay chống ngang bên tai cô. Tạ U U cảm nhận được anh tiến vào, dương vật lại lắp kín cái lỗ nhỏ của cô, trong tiếng thở ngày càng dồn dập của cô, dương vật của anh đã đi vào đến tận gốc, sau đó lại rút ra cắm vào liên tục.

Bình luận

Để lại bình luận