Chương 36

Chân của cô lành lạnh, anh liền cầm lấy giữ nhiệt: “Hôm nay sao ngủ sớm vậy?”
Cô đưa tay dán lên ngực đối phương: “Nhìn đề đều hiểu rõ, cảm thấy không có gì phức tạp, nên không cần phải quá cố gắng.”
“Vậy là tốt rồi.” Anh buông chân cô ra.
“Còn anh, gần đây mệt không?” Dư Nhu hỏi đối phương.
“Vẫn ổn, dạy học sinh lớp cấp tốc rất đơn giản, số học ở lớp em cũng không có vấn đề.”
“Có đúng vậy không? Sao em lại thấy gần đây anh hình như không được vui.”
“Sinh lực dồi dào, thấy được mà ăn không được.”
“Chờ em thi thử xong.”
Sau kỳ thi chính là ngày sinh nhật lần thứ mười tám của Dư Nhu, cô vào trường chậm hơn người khác một năm, bởi vì tướng mạo trẻ con, nên bạn học bình thường cũng không biết tuổi của cô vậy mà còn lớn hơn bọn họ.
Có lẽ cứ nói về đề tài này, Dư Nhu sẽ không ngủ được, Hà Thương cũng vậy. Nên trải qua rối rắm một hồi, cái gì cũng không có làm.
Dư Nhu mang theo chút chán nản đến trường học, bị Hướng Hải Đường trêu chọc là chưa được thỏa mãn, từ góc độ nào mà nói, thì đối phương tả không sai.
Hà Thương cũng mang theo sinh lực dồi dào, khi tới trường không khống chế được, giảng bài vô cùng nhanh, cũng may cả lớp trong thời gian này rất chăm chỉ học bài, không có xuất hiện tình trạng theo không kịp bài, sắp hết tiết, người mới ý thức được bản thân giảng nhanh: “Xin lỗi, mới từ lớp cấp tốc về, ngữ điệu vẫn chưa được ổn định, còn mười phút nữa hết tiết, nhưng bài đã giảng xong. Không còn gì để bổ sung, mọi người tự vấn một lần, có thể giơ tay đứng dậy hỏi vấn đề về học tập, thầy biết nhất định sẽ giải thích kỹ càng.”
Hướng Hải Đường là người thứ nhất đứng lên: “Thầy Hà, trước đây em học không giỏi, nghĩ đến bài vở liền cảm thấy chán nản. Hiện tại đã rất cố gắng chú tâm vào việc học, mỗi ngày cũng có làm bài tập, nhưng vẫn còn nhiều đề không hiểu, em nên làm gì bây giờ?”
Hà Thương chỉ Dư Nhu: “Em có thể hỏi bạn cùng bàn, căn bản của bạn ấy cũng không tốt, từng chút từng chút đi lên, không đi đường tắt.”
Triệu Thuần là người thứ hai đứng dậy: “Thầy Hà, em làm sai rất nhiều chỗ, cũng coi lại lỗi sai, nhưng lại không hiệu quả.”
Hà Thương trả lời: “Trước tiên em cần hiểu rõ vì sao mình sai, nó nằm ở chỗ nào. Là do qua loa bất cẩn, hay không nắm giữ vững kiến thức nền. Cái trước cần nghiêm túc, cái sau cần học lại.”
Dư Nhu ngồi tại chỗ, nghe bạn học hỏi từng vấn đề, tay sờ lên mấy chữ cái trên bảng kế hoạch, anh thật giỏi.

Bình luận

Để lại bình luận