Chương 11

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 11

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Chuyển ngữ: Long Đế Novel
Đừng nên đánh giá thấp thứ đó lúc chưa cứng.
Qua lớp vải mỏng, hình dáng của thứ đó rất rõ ràng.
Kiều Khương cầm vật mềm mềm cùng hai hòn trứng, ngẩng đầu nhìn anh: “Xin lỗi đi.”
Yến Chiêu suýt bị nàng làm tức chết, anh chưa từng thấy cô gái nào như vậy, dám cầm dương vật của đàn ông buộc người ta xin lỗi.
“Buông ra.” Anh nắm cổ tay nàng, giọng đầy tức giận.
“Anh xin lỗi đi.” Kiều Khương không những không buông, thậm chí còn xoa xoa mấy cái, “Tôi mới buông.”
Nàng không làm thì không sao, nhưng vừa khẽ động, vật đó bắt đầu trướng lớn, chẳng mấy chốc đã cứng ngắc trong tay. Nàng không giữ nổi hai hòn trứng, gắng lắm mới nắm được cái thứ đang ngày càng to ra kia.
Sắc mặt Yến Chiêu hơi đổi, giọng bỗng khàn khàn: “Xin lỗi, cô bỏ tay ra!”
“Nói chuyện chút đi.” Kiều Khương càng táo tợn hơn, ngón cái xoa xoa lỗ sáo, “Sao của anh cứ cứng ngắc chỉa về phía tôi thế?”
Sắc mặt Yến Chiêu đen như đít nồi: “Cô buông tay!”
Anh không dám cử động, vừa di chuyển, Kiều Khương liền vặn thứ đó, gần như muốn làm gãy của anh.
Cổ tay Kiều Khương tưởng chừng sắp bị anh bẻ gãy, nhưng nàng vẫn không buông, hơn nữa mỗi lần người đàn ông dùng sức, nàng cũng dùng sức theo, giữ chặt vật kia, lúc siết chặt lúc nới lỏng, thậm chí xoa xoa quy đầu.
Gân xanh trên trán Yến Chiêu giật giật, nhưng đúng lúc này, giọng nói của Miêu Tuyết từ phía sau truyền đến. Cao Kim Lan và bà Miêu đã về nhà, mãi không thấy Kiều Khương đâu nên Miêu Tuyết tới tìm.
“Anh Yến, anh cũng ở đây à?” Thấy hai người đứng đối mặt, bầu không khí có phần quái lạ, Miêu Tuyết xách váy chạy nhanh về phía họ.
Yến Chiêu nắm tay Kiều Khương vẫn đang dùng sức vuốt ve dương vật mình, sắc mặt tối sầm, giọng khàn khàn: “Muốn sờ thì cứ sờ, tôi cho cô sờ bao nhiêu cũng được!”
Anh chắc chắn nàng không dám làm chuyện đó trước mặt Miêu Tuyết.
Nhưng Kiều Khương dám.
Nàng thò tay vào quần anh, cầm thứ đó trong quần lót, ngẩng mặt lên khiêu khích nói: “Anh nghĩ tôi sợ chắc?”
Toàn bộ khí huyết trong cơ thể Yến Chiêu dồn lên đỉnh đầu, đôi mắt gần như đỏ rực.
Kiều Khương khá hài lòng khi thấy phản ứng của anh, mỉm cười rút tay về rồi chậm rãi lau tay lên áo thun Yến Chiêu, lau sạch xong, nàng xoa xoa cổ tay đỏ bừng của mình sau đó đi về phía Miêu Tuyết.
Yến Chiêu nhắm mắt, hít mấy hơi mới bình tĩnh lại, anh nhìn xuống, thấy dương vật mình vẫn cứng ngắc.
“Đm!”
Miêu Tuyết đi đằng trước, Kiều Khương đi đằng sau, hai người lặng lẽ đi một lát, Miêu Tuyết thấp giọng hỏi: “Vừa rồi hai anh chị làm gì thế?”
Yến Chiêu quay lưng về phía cô, cô không thấy động tác của Kiều Khương, chỉ thấy cơ thể Yến Chiêu cứng ngắc, mặt và cổ đỏ bừng, hai tay nổi đầy gân xanh.
Miêu Tuyết miên man suy nghĩ, chẳng lẽ anh Yến thích Kiều Khương, lúc nãy vừa mới tỏ tình?
“Em nghĩ bọn chị làm gì?” Kiều Khương nhận ra cô bé này thích Yến Chiêu, thấy Yến Chiêu là mắt phát sáng.
“Anh Yến tỏ tình với chị à?” Miêu Tuyết ngập ngừng hỏi.
“Ừ.” Kiều Khương nhướng mày chấp nhận đáp án: “Anh ta nói yêu chị từ cái nhìn đầu tiên.”
“Còn chị thì sao?” Miêu Tuyết lo lắng nhìn nàng.
“Em nghĩ thế nào?” Kiều Khương không trả lời mà hỏi lại.
“Em nghĩ…” Miêu Tuyết lắc đầu, “Em không biết.”
Khóe môi Kiều Khương khẽ nhếch, hỏi một đằng đáp một nẻo: “Tuổi trẻ thích thật.”
Miêu Tuyết mù mờ nhìn nàng, không biết là nàng đồng ý hay từ chối.

Bình luận (0)

Để lại bình luận