Chương 17

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 17

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Chuyển ngữ: Long Đế Novel
Kiều Khương trang điểm xong mới thấy tin nhắn của Cao Kim Lan trên điện thoại, hỏi hôm nay nàng có bận gì không, nói bà có thể tự về một mình.
Còn gửi ảnh mẹ Miêu Tuyết tết tóc cho bà.
Chắc là do Miệu Tuyết chụp, trong ảnh, Cao Kim Lan ngồi trên ghế tre trong sân, mặc đồ ngủ màu tím kiểu cũ, phía sau là mẹ Miêu Tuyết đang tết tóc cho bà. Hai người vừa nói vừa cười, trên bàn bày trái cây, mặt đất ướt nước, ánh nắng chiếu từ trên cao xuống, bức ảnh toát ra vẻ thư thái an yên của thời gian.
Kiều Khương nhìn bức ảnh một lúc rồi trả lời: Con đến đón mẹ.
Hôm nay nàng ngủ rất lâu, buổi trưa dì giúp việc đến nấu cơm, nàng ngửi thấy mùi cơm chín, bấy giờ mới đứng dậy ăn một ít.
Tay chân nàng đau nhức như bị xe cán, nàng tựa người vào bàn ăn, cơ thể mềm như bún, dì giúp việc tưởng nàng say nên nấu canh giải rượu cho nàng.
Kiều Khương cảm ơn, uống một ngụm canh lấy lại chút sức lực, nhấc điện thoại lên thì thấy đã hơn mười hai giờ.
Trương Vân Vân gọi video hai lần, đồng thời gửi một loạt tin nhắn, nội dung lớn khái là cô không vui, thời tiết dần mát mẻ, cô muốn đón nàng và Cao Kim Lan tới đảo nhà mình chơi.
Kiều Khương đáp lại một chữ: Không
Trương Vân Vân lập tức gọi video: “Sao lâu vậy bà mới nhận điện thoại của tôi? Tôi gửi cho bà nhiều tin nhắn lắm, tôi còn tưởng bà giận.”
Kiều Khương gắp cho mình một miếng thịt, giọng lười nhác bảo: “Làm gì có, tôi đâu phải Trình Tất Dự.”
Trương Vân Vân: “…”
Bả vai cô rũ xuống: “Tôi biết mấy bọn yêu nhau toàn là đàn bà giận dỗi đàn ông dỗ dành, nhưng sao tới phiên tôi lại hoàn toàn trái ngược.”
“Bà bị chiều hư rồi.” Kiều Khương uống một ngụm nước.
Trương Vân Vân bĩu môi chán nản: “Nhưng nếu tôi không dỗ dành anh ấy, anh ấy sẽ phớt lờ tôi.”
“Bà cứ thử xem, có khi sẽ trị được hắn.” Kiều Khương thờ ơ trả lời.
Bạn bè đều biết Trương Vân Vân theo đuổi Trình Tất Dự, cậu Trình tai to mặt lớn dù đến club nào, mọi người đều sẽ bóng gió hỏi có phải Trương Vân Vân đang ở nhà chờ hắn. Mà hắn cũng hèn, gật đầu đáp phải, thế là danh tiếng của Trương Vân Vân thành ra nát như tương.
Chỉ có Kiều Khương biết Trương Vân Vân còn trinh.
Trương Vân Vân nói Trình Tất Dự sẵn sàng ở bên mình không phải vì chuyện đó, cô muốn một tình yêu thuần khiết với hắn, khi thấy thời điểm thích hợp, cô sẽ trao thân cho hắn.
Kiều Khương nghe xong thì trợn mắt, nói Trình Tất Dự tuyệt đối sẽ không quản được thân dưới, có khi bên này đang nói lời yêu với cô, bên kia đã lên giường cùng ả khác.
Lần nào Trương Vân Vân cũng không tin, luôn nói Kiều Khương có thành kiến ​​với Trình Tất Dự.
Nhiều lần nói đến nói đi, Kiều Khương cũng lười nói về chuyện của hai người, mỗi lần nhắc tới Trình Tất Dự đều chỉ qua loa có lệ để khỏi khiến tiểu thư Trương Vân Vân ngây thơ buồn thương.
Trương Vân Vân thở dài, đổi chủ đề hỏi: “Bà vẫn chưa kể cho tôi chuyện về tên chó kia đâu, kể ra nghe xem.”
“Chuyện tốt.” Kiều Khương cầm khăn lau miệng.
Trương Vân Vân: “???”
Cô sửng sốt, trợn to mắt nhìn Kiều Khương, một lúc sau nhếch môi hỏi: “Bà đang đùa đúng không?”
Kiều Khương ngước mắt nhìn cô: “Bà nghĩ thế nào?”
“Vậy Lý Hiệu Lan thì sao?” Trương Vân Vân bụm miệng, “Không phải, ý tôi là, tên kia, hắn, bà quen hắn khi nào? Chẳng lẽ hắn… không phải thứ cặn bã đấy chứ? Hắn ngủ với bà rồi bỏ chạy hả?”
Kiều Khương kiên nhẫn chữa lời giúp cô: “Trương Vân Vân, tôi mới là cặn bã.”
Trương Vân Vân: “…”

Bình luận (0)

Để lại bình luận