Chương 41

Mặc dù rèm cửa đã được kéo lên, nhưng vẫn sẽ có chút cảm giác xấu hổ, mất mặt.

Cô gái nhỏ rất muốn chống cự lại kích thích, nhưng không thể chống đỡ được cơn cực khoái đang bao chùm lấy cơ thể.

“Cắn chặt như vậy?Khẩu thị tâm phi [1]”

[1] 口是心非: Miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo, suy nghĩ và lời nói không ăn khớp nhau.

Người đàn ông càng đi về phía trước,càng thao mạnh hơn. Tôn Tiểu Dĩ sợ đến nỗi kẹp chặt lấy người đàn ông.

Cuối cùng, cùng với một phát bắn dòng nóng bỏng vào trong cơ thể, hoa huyệt non mềm cũng phun ra chất lỏng tình yêu bắn văng lên rèm cửa.

Tôn Tiểu Dĩ thẹn thùng xấu hổ nhắm mắt lại.

Khưu Hạo thực sự làm theo những lời đã nói trước đó. Bế Tôn Tiểu Dĩ vào thư phòng chuẩn bị làm một phát nữa.

“Ồ…Đủ rồi…Em không thể chịu đựng được…”

Cô gái dựa lưng vào giá sách, hai chân quấn quanh eo người đàn ông, mệt mỏi cầu xin tha.

Lỗ hoa bị đâm vừa sưng vừa tê. Cô bắt đầu hối hận về sáng kiến chủ động quyến rũ người đàn ông của mình.

Hắn luôn luôn nói là làm, nghĩ đến một lát nữa còn phòng ngủ và phòng tắm, cô hận không thể ngay lập tức ngất đi. Tiếp tục lại tiếp tục thao nữa, cô có khi nào mất mạng trước khi quay về trường không.

“Nói dối, nơi này rõ ràng đang ăn rất vui vẻ.”

Người đàn ông đưa tay ra sờ soạng, chạm vào chỗ hai bộ phận đang giao hợp của hai người. Quả nhiên nước đầy tay. Hắn đem cô đặt lên bàn sách. Tôn Tiểu Dĩ mới ngồi nửa mông lên bàn, dâm thủy ngay lập tức đã rớt xuống làm bẩn bàn.

“Thử nó.”

Khưu Hạo đưa ngón tay dính đầy chất lỏng tình yêu lên môi cô gái. Tôn Tiểu Dĩ nghe lời mở miệng ngậm lấy ngón tay hắn vươn đầu lưỡi theo ngón tay của người đàn ông. Hương vị tanh lại ngọt ngào.

“Thật lẳng lơ.”

“Ah, Ah…chồng… Không…A…”

Người đàn ông ép cô xuống bàn chiến đấu ác liệt mãnh mẽ đâm vào tiểu huyệt. Ở trên bàn sách kết thúc lần thao thứ 3.

“Em thật sự rất mệt mỏi.”

Tôn Tiểu Dĩ sợ người đàn ông sẽ bế cô vào phòng ngủ để thao tiếp lần nữa, ôm chặt lấy cổ hắn, thì thầm làm nũng.

“Đi ăn tối trước đã.”

Khưu Hạo giữ mông cô bế lên.

“Tại sao em không để anh đến đón.Nếu em bị lạc thì phải làm sao hả.” Ăn cô đã no đủ, hắn ôm cô gái vào lòng, tiếp tục ăn cơm. Thỉnh thoảng cho cô gái cắn một miếng.

Bởi vì tiêu tốn quá nhiều sức lực thể chất, Tôn Tiểu Dĩ cũng rất đói, ngoan ngoãn để người đàn ông đút cho ăn.

“Em cũng không phải là trẻ con.” Tôn Tiểu Dĩ chụm hai chân ngồi lên trên người hắn. Tiểu huyệt mẫn cảm bị thao sưng lên, hơn nữa trong bụng phình lên đầy tinh dịch hắn bắn vào. Người đàn ông còn xấu tính không cho cô rửa sạch. Cô chỉ có thể kẹp chặt lỗ hoa để tránh không cẩn thận mà bị chảy ra ngoài.

“Em là một con thỏ nhỏ lẳng lơ.” Người đàn ông nghiêm túc tiếp lời.

“No rồi hả?”

Tôn Tiểu Dĩ đề phòng nhìn hắn.

“Ngoan, chúng ta trở về phòng ngủ tiếp tục.”

Vẻ mặt hắn dịu dàng ôn nhu nhưng ánh mắt lại lộ ra vẻ sắc dục như một con sói háo sắc. Bất chấp sự phản đối của cô gái, hắn đưa cô trở lại phòng ngủ tiếp tục công việc còn đang dang dở.

Cuối cùng, chờ đến khi người đàn ông thực sự để lại mùi dâm dục của cô gái trong mỗi phòng, lỗ hoa của Tôn Tiểu Dĩ đã bị sưng phồng lên. Cô thở phì phì suy nghĩ tuần tới cô nhất định sẽ không đến tìm hắn nữa. Thật quá đáng!

Khưu Hạo đã được ăn uống no nê hài lòng thỏa mãn giúp cô gái nhỏ tắm rửa sạch sẽ với bôi thuốc. Cuối cùng, hắn ôm lấy thân thể mềm mại làm hắn suy nghĩ nhớ nhung suốt một tuần, cảm thấy mỹ mãn bước vào giấc mơ.

Mà Tôn Tiểu Dĩ, cuối tuần tới còn chưa có tới nhưng đã nhịn không được mà nhớ người đàn ông.

END

Bình luận

Để lại bình luận