Chương 47

Ánh mắt Phó Vân u ám mà nhìn trước mắt cuồn cuộn song tuyết, không chút khách khí mà vùi vào trong, cắn một miếng bỏ vào miệng, hận không thể đem người dưới thân xuyên thủng, mạnh bạo ra vào bên trong hoa huyệt làm cho dâʍ ŧᏂủy̠ văng tung tóe.
Dung Cẩn không hiểu được anh làm sao mà lại hung bạo đến như vậy, đâm thọc vào mạnh mẽ, hơn nữa cảm giác mà anh mang lại cho cô khiến cô như chết đi vì quá sung sướиɠ, cô dùng sức túm lấy tóc Phó Vân, suýt chút nữa thì đánh mất chính mình.
Phó Vân nắm lấy bàn tay đang nắm chặt của Dung Cẩn mà đan chặt vào nhau, bá đạo mà ấn hai bên sườn, hông như động cơ không ngừng chuyển động, dươиɠ ѵậŧ thô to đâm vào bên trong Dung Cẩn khiến cho bụng nhỏ của cô đã nhô lên, hình dáng dị thường rõ ràng.
Dung Cẩn ngẩng đầu cắn bờ vai của anh, khẽ nấc xin tha, “Phó… ưʍ… Phó Vân, anh chậm một chút… A… Chậm một chút… Được không? Em… Em thật sự muốn… Muốn chết… A a!!”
Tiếng nói vừa dứt, Dung Cẩn đột nhiên không kịp phòng ngừa mà lêи đỉиɦ.
“Thật là vô dụng.” Phó Vân trách mắng, nhưng giọng điệu lại đầy sự cưng chiều.
Chờ khi Dung Cẩn trải qua xong sự kɧoáı ©ảʍ, anh nhẹ nhàng bế cô lên.
Dung Cẩn bị ôm ngồi dậy, trong cơ thể dươиɠ ѵậŧ vẫn cứng như cũ nghiền nát cô đến tê dại không thôi.
Cô nhẹ nhàng ôm lấy cổ Phó Vân, giọng điệu có chút làm nũng dính người, “Anh định làm gì?”
Hai tay Phó Vân nâng eo cô lên, đồng thời mê hoặc nói: “Chúng ta đổi tư thế thử xem.”
Lần trước cô tỉnh lại lúc sau anh liền muốn thử tư thế này, loại tư thế này dường như có thể đi đến một thiên đàng sung sướиɠ.
Khi hoa huyệt nóng ấm sắp tách dươиɠ ѵậŧ ra, anh đột nhiên buông ra.
“A a a!” Tư thế ngồi hơn nữa trọng lực chồng lên, khiến cho dươиɠ ѵậŧ “Phốc” một tiếng xuyên qua mật huyệt, khí thế bất khuất mà xuyên qua tử ©υиɠ, toàn bộ qυყ đầυ rơi vào chỗ sâu nhất tử ©υиɠ.
Vừa mới ngậm vào, Phó Vân tức khắc sảng khoái mà ngửa cổ lên, nơi đó giống như có vô số cái miệng nhỏ đang bú ɭϊếʍ khiến da đầu anh tê dại, quả nhiên buổi sáng ngày hôm đó như đến thiên đường không phải ảo giác.
So với sự sung sướиɠ của anh thì Dung Cẩn lại không hề dễ chịu chút nào.
Vốn dĩ cái thứ khủng bố đó của anh đã khiến cô không chịu nổi rồi, dù là đã có màn dạo đầu nhưng vẫn rất đau.
Lúc này dươиɠ ѵậŧ của anh đã vào nơi sâu nhất mà cô không tài nào tưởng tượng nổi rồi, nó làm cô đã đau giờ còn kinh hãi hơn.
“Phó… A… Không muốn… Phó Vân!”
Không đợi cô phản kháng, người đàn ông nếm mật ngọt tức khắc nâng eo cô bắt đầu mạnh bạo lên xuống.
Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ào ạt từ chỗ giao thoa của hai người, “phạch phạch” thanh âm vang vẳng bên tai.
Dung Cẩn ảo não mà véo cánh tay anh, nhưng đổi lại Phó Vân tấn công vào ngực càng ngày càng mạnh hơn.
Dung Cẩn đã bị tư thế này làm cho lêи đỉиɦ ba lần rồi, mà tư thế ngồi cũng khiến cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị dươиɠ ѵậŧ của anh tống ra ngoài ngay khi vừa bắn tinh, toàn bộ tấm ga trải giường một mảnh nhầy nhớt, dính đầy dấu vết hoan ái của hai người.

Bình luận

Để lại bình luận