Chương 11

còn nói với con chuyện gì hay không…
” Mẹ Đường vọt lên bắt lấy Đường Đường muốn kéo vào nhà, ”
Ba tháng không về cô cứng cánh rồi phải không.
Mê sảng nghe nói bậy bạ ở bên ngoài, cô giao du với nhiều kẻ xấu lắm đúng hay không, hả?
” Nói xong lại quay lại rống thím Lý, ”
Thím Lý,chẳng phải chồng bà thi công chức mãi không được sao, cũng đã hai năm rồi còn gì, bây giờ tuổi cũng đã lớn rồi, không biết có được thi không, bà cũng nên đi hỏi xem mua đâu được bằng cấp đi chứ…
” Khuôn mặt thím Lý nháy mắt đen lại, ”
Ha!
Tôi khuyên bà cầm tiền của con bé thì mau trả lại cho nó đi, kẻ tiểu nhân nhất định sẽ gặp báo ứng!
” Mẹ Đường tức giận lại muốn mắng nhưng thím Lý đã phanh một tiếng đóng của vào nhà.
Đường Đường nhân cơ hội xoay cổ tay một cái, thoát ra khỏi nắm tay của bà Đường.
Trước kia mặc kệ thế nào Đường Đường cũng không dám phản kháng bà, hôm nay cô chủ động rút tay ra khiến mẹ Đường sửng sốt một chút.
Nhưng mẹ Đường cũng không quá để ý, quay đầu mắng một tiếng bà già chết tiệt mới quay qua đánh giá Đường Đường.
Lúc trước gặp bà còn rất rụt rè, ba tháng không thấy đúng là có bản lĩnh, lá gan cũng lớn hơn, chẳng những dám cãi lại còn dám phản kháng.
Hiện giờ không biết nghe được tin tức kia ở đâu mà dám tới đòi tiền bà?

Cô theo tôi đi vào!
” Mẹ Đường lại bắt lấy tay Đường Đường.
Đường Hân vui sướиɠ khi người gặp họa đứng một bên, mỗi khi Đường Đường bị đánh tâm tình của cô đều thực sự không tồi.
Đường Hân cũng không nghĩ đến mới ra khỏi nhà một chuyến Đường Đường lại dám lớn lối như vậy.
Cô lui về sau hai bước chừa không gian cho mẹ Đường thu thập Đường Đường, nhưng không ngờ lại thấy cảnh Đường Đường trở tay cầm lấy cổ tay mẹ Đường đẩy bà ra.
Mẹ Đường không kịp phản ứng bị đập trúng khung cửa hét ”
Ai da
” một tiếng, tức giận mắng to, ”
Cô có phải ngứa da hay không…
” ”
Lúc trước cha vì sao mà đồng ý kết hôn với dì, chính dì tự biết nguyên nhân
“, Đường Đường đánh gãy lời mẹ Đường.
Mẹ Đường vốn định nói gì đó liền nghe được lời này của Đường Đường, trong nháy mắt bị dọa cho da gà da vịt đều nổi lên.

Cha rốt cuộc có để lại tiền cho tôi hay không dì tự biết.
Tôi không muốn tranh phần của dì và Đường Hân, tôi chỉ muốn lấy lại những thứ thuộc về mình, một chút cũng không quá phận.
Việc di sản có pháp luật đảm bảo, chỉ một chút tiền thì không phải muốn nuốt là có thể nuốt, tôi cũng không muốn đem chuyện này ra pháp luật.
” Mẹ Đường bị cô nói mà sợ hãi, nhưng nhớ lại những lời luật sư nói lúc trước, luật sư đã cam đoan với bà tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì.
Vì thế bà cảm thấy Đường Đường chỉ muốn dọa người, ”
Nói không có chính là không có, nếu cô còn nói thêm một câu nữa thì về sau đừng bước vào nhà…
” ”
Tôi cũng không muốn về đây nữa
“, Đường Đường nói.
Đem điện thoại và quần áo cất vào trong túi đi về hướng cầu thang, đột nhiên nhớ đến trong vòng nửa năm tới sẽ học chung một trường với Đường Hân cho nên quay đầu lại nhìn Đường Hân một cái, ”
Gặp lại.
” Sau đó thong thả ung dung đi xuống cầu thang.
Ai muốn cùng cô gặp lại!
Đường Hân chán ghét xoay người, nghĩ nghĩ lại kéo mẹ Đường, ”
Mẹ, rốt cuộc sao lại thế này…
” Mẹ Đường vội vàng đóng cửa lại, lôi kéo tay Đường Hân, ”
Ai biết cô ta bị cái gì kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
” ”
Vậy cha có thật sự để lại di sản cho…
” ”
Không có
“, mẹ Đường trực tiếp ngắt lời Đường Hân, nhéo nhéo khuôn mặt con gái, ”
Con mới là con ruột của cha, ông ấy ngoài trừ con còn có thể cho ai nữa, mẹ sao có thể lừa con.
” Nhưng là nhớ đến khi còn nhỏ cha yêu thương Đường Đường như vậy, Đường Hân vẫn cảm thấy nghi ngờ, hơn nữa lúc nãy Đường Đường nói cha gặp được mẹ sau khi đã có cô ta, cô thật sự không thể nào hiểu được những lời này, nhưng lại không dám hỏi mẹ.
Đơn giản là đừng nghĩ nữa, ”
Vậy Đường Đường không về thì cô ta còn ở đâu, cô ta không phải không được xuất đạo sao?
Sáng này Khinh Dương nói công ty Đường Đường muốn hủy hợp đồng với cô ta, đã hủy rồi thì cô ta còn chỗ nào để đi chứ?
” ”
Quản cô ta có chỗ đi hay không làm gì
“, mẹ Đường hiện tại hận không thể nhìn thấy Đường Đường chết đói ngoài đường, ”
Không có chỗ đi thì cũng không liên quan đến chúng ta.
Cô ta không phải nói cô ta đã mười tám rồi sao, còn dám đòi tiền với mẹ.
” Mẹ Đường càng nghĩ càng tức, hùng hùng hổ hổ vào trong phòng.
Đường Hân phất ngốc một lúc cũng về phòng ngủ mình gọi điện thoại, ”
Khinh Dương, tớ nói cho cậu biết Đường Đường vừa mới về nhà…
Nhìn cô ta cũng khá tốt, nhưng khẳng định là cô ta không tốt…
Bởi vì cô ta vừa về nhà đã đòi tiền mẹ tớ…
Tớ nói này cậu đừng chê cười, cô ta vậy mà dám nói cha tớ để lại cho cô ta bốn mươi phần trăm di sản…
Ha ha ha thật buồn cười…
” Ở một đầu khác, Đường Đường đứng dưới mái hiên, lấy ra cái khẩu trang từ trong túi mang lên.
Tuy rằng cô hiện tại vạn người mắng nhưng bởi vì lúc trước nổi tiếng nên người nhận ra cô thật sự không ít.
Nhưng dù có khẩu trang thì dáng người nổi trội của cô vẫn hấp dẫn ánh mắt của mọi người trên đường.
Đường Đường nhanh chóng đi ra tiểu khu, thấy chiếc Maybach quen thuộc liền mở cửa lên xe, sau đó chào hỏi tài xế.
Chú Lý đối với Đường Đường không có ấn tượng tốt nhưng duỗi tay không đánh người mặt cười, Đường Đường lại xinh đẹp, ngoan ngoãn chào hỏi ông như vậy, chú Lý không đành lòng mà hòa nhã với Đường Đường.
Ông nở một nụ cười nói, ”
Tiểu thư gọi tôi chú Lý là được rồi.
” Đường Đường thuận theo ngoan ngoãn gọi một tiếng chú Lý.
Rốt cuộc thì chú Lý vẫn là người của Minh Thiếu Diễm, dù lúc này mình có nói gì hay làm gì thì có lẽ giây tiếp theo sẽ toàn bộ truyền đến tai Minh Thiếu Diễm.
Xe nhẹ nhàng chạy, Đường Đường ngồi trong chốc lát liền hỏi chú Lý, ”
Chú Lý, bây giờ chúng ta sẽ đi đâu.
” Đường Đường cuối cùng vẫn là nhân vật phụ vì vậy trong tiểu thuyết cũng chỉ viết đoạn Đường Đường gặp Minh Thiếu Diễm.
Vì thế tiếp theo sẽ đi đâu Đường Đường thật sự không biết.
Chú Lý cười một tiếng, ”
Chúng ta bây giờ sẽ về chỗ ở của tiên sinh.
Tiên sinh lo lắng tiểu thư mới đến còn lạ lẫm nên để cô trước tiên ở cùng ngài ấy.
” Kỳ thật là sợ chi thứ hai và thứ ba tiếp cận cô chứ gì, vậy nên mới đặt cô dưới mí mắt cho an toàn, Đường Đường thầm nghĩ.
Xe lại chạy hơn nửa giờ, cuối cùng cũng đến chỗ ở của Minh Thiếu Diễm.
Đó là một tòa biệt thự ba tầng, vừa nhìn một cái liền biết giá cả đắt kinh người.
Biệt thự to lớn chỉ có mình Mình Thiếu Diễm ở, tuy rằng còn có chú Lý và người làm trong nhà nhưng vẫn cảm thấy thật trống trải.
Vì vậy nên cái người họ Trình kia khi nhìn thấy cô mới có thể kích như vậy?
Đường Đường nghĩ thầm có lẽ Minh Thiếu Diễm đã bảo dì ấy chuẩn bị phòng cho cô.
Minh Thiếu Diễm thật sự một chút cũng không bạc đãi cô, ít nhất là về mặt vật chất.
Đường Đường vội vàng từ sáng đến bây giờ, rốt cuộc cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Nằm trên giường giường nghỉ ngơi trong chốc lát, đốt nhiên nghĩ tới, từ sau khi xuyên tiểu thuyết cô hình như còn chưa nhìn qua bộ dạng hiện tại của chính mình thì phải?
Trong truyện hình dung Đường Đường lớn lên kinh thiên vi nhân* như thế nào, dáng người hoàn mỹ đến nhường nào, Đường Đường thật sự rất tò mò.
Từ trên giường đi vào phòng vệ sinh.
*Kinh thiên vi nhân: ý chỉ nhìn thấy một cái gì đó vô cùng khó tin, dường như chỉ có thần tiên mới được như vậy.
Còn chưa kịp cảm thán thẩm mỹ của Minh Thiếu Diễm thật tốt thì đã bị khuôn mặt trong gương kia chiếm đoạt hết tất cả giác quan.
Nhìn thấy khuôn mặt này, trong lòng Đường Đường chỉ có một câu.
Trên đời này thật sự có người đẹp đến như thế này sao?
Mỗi một ngũ quan đều tinh xảo, cho dù có bới lông tìm vết thì cũng không tìm ra khuyết điểm nào.
Mà những ngũ quan này khi đặt cạnh nhau tạo thành một tổ hợp vô cùng hoàn mỹ.
Đẹp, đẹp đến kinh tâm đoạt phách.
Giờ phút này đã có thể lý giải vì sao Đường Đường chỉ dựa vào gương mặt mà có thể nổi tiếng đến như vậy.
Nhưng cho dù có gương mặt xinh đẹp thì vẫn bị toàn mạng bôi nhọ.
Điều này cũng thuyết minh đầy đủ cho việc, một cái đầu tỉnh táo so với một khuôn mặt đẹp càng thêm quan trọng.
Đường Đường tắm rửa một lát, nhìn thời gian đã là sáu giờ rưỡi chiều.
Đã sáu giờ rưỡi, không biết Minh Thiếu Diễm có trở về hay không.
Đường Đường đi xuống lầu, cái dì nhiệt tình lúc trước so với vừa rồi càng thêm nhiệt tình, bảo cô đến phòng bếp ăn cơm chiều.
Đường Đường trái phải nhìn nhìn, hỏi, ”
Chú nhỏ còn chưa trở về sao?
Nếu không hay là chờ chú nhỏ về rồi cùng nhau ăn.
” Dì Trình nhìn cô càng thêm hiền lành, âm thanh ôn nhu cực kỳ, ”
Tiên sinh nói tối nay có việc sẽ về trễ, bảo tiểu thư tự mình ăn cơm.
” ”
A
“, Đường Đường gật gật đầu, trong ánh mắt đầy sủng nịch của dì Trình ăn cơm, sau khi nghỉ ngơi nửa giờ lại ra ngoài chạy bộ một lát.
Chờ khi chạy xong bước vào nhà, Minh Thiếu Diễm vẫn chưa trở về.
Đường Đường vốn dĩ lên kế hoạch đêm nay sẽ tìm cơ hội tranh thủ tình cảm với Minh Thiếu Diễm.
Nhưng hiện tại Minh Thiếu Diễm đi xã giao nên lần thứ hai giao lưu hẳn là kế hoạch bị ngâm nước nóng rồi.
Đương Đường nằm trên giường nghĩ nghĩ, sau đó đứng dậy đi xuống tầng, tìm thấy dì Trình đang quét dọn vệ sinh.

Dì Trình, chú nhỏ ngày thường mấy giờ rời giường, hơn nữa, chú ấy thích cái gì?” Thật ra tiệc rượu hôm nay Minh Thiếu Diễm có thể không đi, nếu là bình thường lớn khái anh sẽ từ chối sau đó về nhà.
Hôm nay lúc

Bình luận

Để lại bình luận