Chương 179

cười.
Trong thế giới kia, Đường Đường từng nghĩ nếu có một ngày cô kết hôn thì ai sẽ là người nắm tay cô giao cô cho một nửa kia?
Cô không có cha, cũng không có mẹ yêu, sau khi quen Lục Minh, cùng Lục Minh bầu bạn mười ba năm, Đường Đường thầm nghĩ, thật sự có một ngày như vậy thì người đó chắc là Lục Minh.
Huyết thống không nói lên tất cả, nhưng tình bạn có thể kéo dài đến nửa đời người.
Trong lòng Đường Đường, Lục Minh chính là người nhà quen thuộc nhất với cô.
Tuy lúc cô nói để Lục Minh đảm đương chức trách này, không nói Minh Thiếu Diễm, những người khác đều không đồng ý.
Đường Đường nghĩ rất nhiều có để thuyết phục Minh Thiếu Diễm, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn nói sự thật cho hắn.
“Sau khi hôn lễ của chúng ta kết thúc, em kể cho anh một bí mật, được không?”
Đường Đường ôm cổ Minh Thiếu Diễm thầm thì nói,
“Em sẽ nói tại sao lại chọn Lục Minh, sẽ nói những điều anh luôn khó hiểu nhưng không hỏi.
Sau khi hôn lễ kết thúc, em sẽ kể toàn bộ cho anh, nhé?”
Minh Thiếu Diễm nhìn thật sâu vào mắt cô nói,
“Được.”
Có vài việc hắn đã sớm nghi ngờ từ lâu, nhưng Minh Thiếu Diễm chưa bao giờ hỏi.
Đối với fans mà nói, bọn họ sẽ cảm thán Đường Đường quá thiên tài, còn đối với Đái Na, cô ấy chẳng những cảm thán thiên phú của Đường Đường mà còn thích nỗ lực của cô.
Nhưng bọn họ không ai hiểu con người Đường Đường cả, chỉ có Minh Thiếu Diễm.
Chỉ có Minh Thiếu Diễm biết đôi tay này của Đường Đường có thể lướt trên những phím đàn trắng đen, có thể kéo đàn violon tao nhã.
Cô mở miệng là có thể nói tiếng Bồ Đào Nha, ngoài ra còn có những thứ tiếng khác.
Hắn từng thấy Đường Đường cầm sách tiếng Pháp tiếng Đức đọc không chớp mắt, cũng từng nghe cô nói giọng Luân Đôn thuần túy.
Từ nhỏ cô sống trong hoàn cảnh khó khăn, nhưng cách sống vẫn cao quý tinh tế, trên người cô còn có khí chất của những người được tôi luyện trong hoàn cảnh đặc biệt.
Minh Thiếu Diễm không nói với Đường Đường, thật ra hắn từng xem cô viết một tấm thiệp chúc mừng trong chương trình tuyển chọn trước đây.
Nét chữ bên trên nguệch ngoạc, trẻ con hoàn toàn khác với nét chữ xinh đẹp hiện tại.
Chỉ là hắn chưa từng hỏi.
Bởi vì hắn cảm thấy những chuyện đó không quan trọng.
Đường Đường không nói thì coi như không biết, nếu một ngày nào đó Đường Đường quyết định nói cho hắn, hắn cảm thấy khi đó hắn cũng không quá kinh ngạc.
Huống chi sau khi Lục Minh vào Thánh Ngu, Minh Thiếu Diễm đã đoán được rất nhiều.
Ai biểu anh ta hiểu Đường Đường như vậy, ai biểu anh ta thông minh như vậy.
Đám người Đái Na đều vô cùng hoảng sợ khi Đường Đường chọn Lục Minh làm người giao cô cho Minh Thiếu Diễm, chỉ có Minh Thiếu Diễm bình tĩnh đồng ý.
Nhưng thật ra hắn chỉ cố gắng giữ bình tĩnh.
Dù sao hắn biết Đường Đường có nguyên nhân của cô, còn chuyện Lục Minh có vị trí quan trọng trong lòng Đường Đường, đó lại là một chuyện khác.
Mặc kệ thế nào chỉ cần biết hiện giờ Lục Minh đang đứng phía xa vươn tay cầm tay Đường Đường đưa cô đến bên hắn là được.
m nhạc bất ngờ thay đổi, Lục Minh chợt nói bên tai cô,
“Đường Đường.”

“Hử?”
Đường Đường không quay đầu, ánh mắt vẫn như trước.
“Anh rất vui”
, Lục Minh nói, mắt cũng nhìn phía trước,
“Anh thật sự rất vui.”
Không ai biết khi anh nhận ra Nhan Nghiên không phải là Nhan Nghiên anh biết khi đó anh có tâm trạng gì, cũng không ai biết sau khi anh tìm kiếm không có kết quả, khi đó Lục Minh nghĩ gì.
Anh nhớ cô bé Nhan Nghiên còn chưa hết tính tình trẻ con, lại nhớ quãng thời gian trưởng thành của cô.
Qua bao năm, bọn họ trở thành bạn bè không có gì giấu diếm, cũng trở thành người thân không có huyết thống.
Cũng may trời cao cho anh gặp Đường Đường, cho anh có thể tự tay mình đem cô giao cho người đàn ông yêu cô nhất trên thế giới này.
Vậy nên anh thật sự rất vui, vui vì có thể tìm được Đường Đường, vui vì có thể chứng kiến ngày này, càng vui vì Đường Đường tìm được người cô yêu.
Đường Đường bước qua hai hàng cây trang trí hai bên, con đường nhỏ dưới bóng râm bỗng rộng ra biến thành rừng xanh rợp cả một góc trời.
Cây cối xanh um làm bốn phía tựa như thế giới thần tiên, ánh mắt trời nhỏ vụn xuyên qua bóng cây rải trên mặt đất, dưới chân không còn là lớp cỏ mềm nữa mà là con đường hoa đầy hương thơm.
Đầu bên kia con đường hoa thật dài là Minh Thiếu Diễm đang đứng nơi đó, ánh mắt hắn sâu thẳm khóa chặt lấy cô.
Nội tâm yên tĩnh đột nhiên biến đổi, Lục Minh nhận ra bàn tay đang nắm lấy mình chợt căng thẳng.
Anh không tiếng động cười nhẹ.
Dưới ánh mắt thật lòng chúc phúc của mọi người xung quanh, Lục Minh dẫn cô từng bước từng bước đến gần Minh Thiếu Diễm.
Con đường hoa này thật dài rồi lại thật ngắn.
Tưởng như cô đã đi qua hết một kiếp người, trong khoảnh khắc cô định đi tiếp nữa thì một bàn tay mạnh mẽ khác đã nắm lấy cô.
Hơi thở lạnh lẽo quan thuộc bao phủ toàn thân, Đường Đường ngẩng đầu nhìn khuôn mặt quen thuộc của Minh Thiếu Diễm, trái tim không có tiền đồ lại đập nhanh hơn vài phần.
Người ta thường nói hiểu càng nhiều thì người ta yêu sẽ dần mất đi mị lực, nhưng Minh Thiếu diễm không giống vậy.
Hắn như một bảo tàng, càng hiểu biết lại càng mê luyến hắn.
Mỗi khi Minh Thiếu Diễm nhìn cô đều dịu dàng vô tận, nhưng đến giờ Đường Đường chưa thấy ánh mắt thâm tình như vậy của Minh Thiếu Diễm.
Trong đôi mắt đen như mực kia giờ phút này chỉ có mình cô.
Như vậy sao có thể khiến cô không rung động?
Dàn nhạc nhẹ nhàng kéo đàn cello, dưới sự chứng kiến của mục sư, Minh Thiếu Diễm nắm tay Đường Đường, hai người trao nhẫn cho nhau.
Đây không phải là chiếc nhẫn Minh Thiếu Diễm đưa lúc trước.
Chiếc nhẫn lần này được nhà thiết kế châu báu hàng đầu tự mình thiết kế.
Nhẫn được khảm viên kim cương xanh ngọc bích, trên thế giới chỉ có một chiếc duy nhất.
Minh Thiếu Diễm luôn cẩn thận bình tĩnh khi tuyên thệ cũng khó giấu được sự rung động, giọng nói trầm thấp chứa đầy tình yêu.
Sau khi nói xong ba chữ
“Tôi đồng ý”
, Minh Thiếu Diễm cúi người xuống.
Rõ ràng đã làm chuyện thẹn thùng hơn không biết bao nhiêu lần, hôn môi càng là chuyện mỗi ngày đều có, nhưng lúc này Đường Đường vẫn hồi hộp vô cùng.
Thậm chí hồi hộp đến mức nhắm chặt hai mắt.
Tiếng tim đập như vang bên tai, bàn tay nắm lại có thể cảm nhận được độ cứng chiếc nhẫn vừa đeo lên.
Đường Đường quên mất phải thở, chờ đợi độ ẩm trên môi.
Thời gian chưa từng lâu như vậy, lâu đến mức Đường Đường nghĩ cô đã nhắm mắt xong xuôi hết rồi sau Minh Thiếu Diễm còn không hôn?
Mở mắt ra liền gặp ánh mắt chứa ý cười của Minh Thiếu Diễm, khóe môi hắn kéo lên.
Đường Đường mở to mắt nhìn Minh Thiếu Diễm nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đang run rẩy của cô.
m thanh đàn cello lẳng lặng truyền đi khắp nơi.
Những người có mặt ở hiện trường đều vỗ tay chúc mừng từ đáy lòng, thầm gửi những lời chúc phúc chân thành nhất cho hai người đang ôm hôn trên đài.
Nắng vàng, cây xanh, áo cưới, nốt nhạc.
Khoảnh khắc này trước nay chưa từng có, nhưng lại đẹp đẽ vô song.
Một hôn lễ tuyệt đẹp, đủ đế bất cứ cặp nam nữ chưa lập gia đình khao khát.
Ở đây ngoại trừ dì Trình và hai người bạn của Minh Thiếu Diễm thì còn lại đều là cẩu độc thân.
Cả đám nhìn Đường Đường và Minh Thiếu Diễm trên đài, trong lòng chỉ có một suy nghĩ.
Fuck, tôi cũng muốn kết hôn!
Bao gồm cả nữ thanh niên Đái Na đã lớn tuổi vẫn chưa lập gia đình, thanh niên du lịch bụi hoa nhiều năm Thẩm Minh Vũ, đương nhiên là còn một đống nam nữ trẻ tuổi ôm ấp đầy hy vọng với tình yêu.
Khách sạn cung cấp rất nhiều hạng mục giải trí, suối nước nóng, golf, leo núi, ra bờ biển còn có thể bơi lội lướt sóng.
Khách được mời đến có thể chơi ở đây mấy ngày, còn hai nhân vật chính sau khi hôn lễ kết thúc liền quăng mọi người ra sau đầu để đi tuần trăng mật.
Đám người Thẩm Minh Vũ chơi biển qua hôm sau mới phát hiện cô dâu chú rể đã sớm biến đâu mất, cả đám mắng ầm trời.
Nhưng đó là chuyện của sau này.
Hôn lễ được cử hành bí mật, không mời bất cứ phóng viên nào, nhưng không phải là không có dấu vết.
Đường Đường, Mễ Việt, Trương Nhã Trúc, Vệ Thước,..
Một đám minh tinh đồng thời bay đến Trung Mỹ, vừa thấy là biết có mờ ám, căn cứ vào những suy đoán gần đây, rất nhiều người vừa nghe tin tức đã đoán ra được những người này hẳn là đi tham gia hôn lễ.
Nhưng chọn nơi này cử hành thì quá xa rồi!
Nhóm paparazzi tỏ vẻ năng lực kinh tế của bản thân không cho phép đi xa như vậy.
Dù thật sự có phóng viên vượt biển đến đây thì nơi cử hành hôn lễ cũng không cho phép người ngoài tiến vào, vậy nên chẳng ai chụp được gì cả.
Không có phóng viên là muốn để tính chất hôn lễ được thuần túy, nhưng không lớn biểu là không có quay chụp.
Chẳng những có mà còn là đoàn chụp hình chuyên nghiệp.
Bọn họ quay chụp cả buổi hôn lễ, sau đó lại cắt nối hậu kỳ biên tập, cuối cùng cắt ghép được một video dài hai phút rồi gửi cho Đái Na.
Đường Đường nói, người dự hôn lễ của cô là những bạn bè thật lòng chúc phúc cho cô.
Mà sau khi hôn lễ kết thúc, cô vẫn sẽ để các fans xem những điều tốt đẹp trong hôn lễ.
Không phải là truyền thông mà là fans, các fans toàn tâm toàn ý thích cô, bọn họ cũng thật lòng chúc cô hạnh phúc.
Đái Na dùng Weibo Đường Đường công bố video này.
Cho nên trong lúc mọi người đều đang suy đoán, một đoạn video duy mỹ dài hai phút yên lặng ra đời.
Đoàn quay chụp hàng đầu, lại qua cắt nối biên tập tỉ mỉ, phần cuối cùng được tinh lọc ra, không thể ngờ làm bao người đốn tim.
Không như những hôn lễ hào nhoáng, lộng lẫy ngày nay, khách

Bình luận

Để lại bình luận