Chương 31

Lâm Thắng Hoa cố ý chọn phòng có vách ngăn, hơn nữa mép bàn và váy của cô đã che khuất đi thân hình cô.
Khi Kiều Tây quay lại, trong phòng không còn bóng dáng Du Hủy Mân nữa.
“Chú… Tiểu Mân đâu rồi ạ?”
“Con bé nói là đi vệ sinh, hai chú cháu cứ ăn trước, nói chuyện trước đã.”
Người đàn ông hiền từ gắp một miếng thịt vào bát Kiều Tây, ân cần hỏi han: “Chuyện hai đứa yêu đương, bố mẹ cháu có biết không?”
“Dạ, Tiểu Mân đã gặp bố mẹ cháu ở phòng khám…”
Cậu thiếu niên kể về gia đình mình. Lâm Thắng Hoa tỏ vẻ đang chăm chú lắng nghe, nhưng tâm trí hắn đã bị con yêu tinh nhỏ đang ngậm cặc hắn hút hồn.
Bàn tay nhỏ bé trắng nõn nâng niu hai hòn dái, xoa nắn, cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy cặc hắn, đầu cặc to lớn lấp đầy khoang miệng, chiếc lưỡi nhỏ cố gắng liếm láp.
“Ưm… Ưm…”
Mùi tanh nồng quen thuộc xộc vào mũi, cô chẳng những không thấy khó chịu mà còn cảm thấy hưng phấn.
Cái lồn nhỏ ngứa ngáy, lớp thịt mềm mại cọ xát vào nhau, dâm thủy theo đó mà trào ra. Cái miệng nhỏ đang mút cặc cũng chảy ra rất nhiều nước bọt.
“Hô…”
Chiếc lưỡi linh hoạt khiến Lâm Thắng Hoa sướng rơn, hắn không nhịn được mà thở ra một hơi dài, cắt ngang lời cậu thiếu niên.
“Chú… Chú sao thế ạ?”
Kiều Tây giật mình, lo lắng mình đã nói sai điều gì, cúi đầu xuống. Lúc này, hắn ngửi thấy một mùi tanh nồng, ngọt ngào.
Đây là lần đầu tiên hắn ngửi thấy mùi này, nhưng hắn lại rất thích, không nhịn được mà hít sâu vài hơi. Con cặc vừa được trấn an trong nhà vệ sinh lại ngẩng cao đầu.
“Không có gì, Tiểu Mân đi lâu rồi đấy, cháu ra ngoài tìm xem…”
Giọng nói của Lâm Thắng Hoa có chút khác lạ, khàn đặc như đang cố gắng chịu đựng điều gì đó. Kiều Tây không suy nghĩ nhiều, vội vàng đứng dậy, đẩy cửa bước ra ngoài.
Ngay khi Kiều Tây vừa đi, Lâm Thắng Hoa liền lùi ra sau, ấn đầu cô xuống, ra sức đâm rút vài cái.
“Hô… Con đĩ nhỏ, cặc ba ba ngon không?”
Vừa nói, hắn vừa đẩy mạnh một cái, đầu cặc đâm thẳng vào cổ họng cô. Hắn mặc kệ cô đang giãy dụa trên đùi mình, tận hưởng cảm giác bị cổ họng cô mút lấy, rên rỉ không ngừng.
“Tiểu Mân ngoan, quay đầu lại, vểnh mông lên nào, ba muốn đụ lồn con.”
“Khụ… A… A a… Ba ba đút vào rồi… Ưm… Sướng quá!”
Cái lồn ướt bị cặc lớn đút lút cán, dâm thủy theo đó mà chảy ra. Lớp thịt mềm mại bị cặc hắn tách ra, căng phồng, lồn non lại một lần nữa trở nên quen thuộc với hắn.
Cảm giác thỏa mãn khiến Du Hủy Mân ưỡn eo, cơ thể run rẩy, dâm thủy chảy ra, ướt đẫm đầu cặc hắn.
“Cái lồn dâm đãng mút chặt thật đấy.” Lâm Thắng Hoa thở dốc, hai tay nâng cái mông cong vểnh của cô, ra sức đâm rút, “Tiểu Mân ngoan, lát nữa Kiều Tây về, con nghe lời ba…”
“Ưm… A a… Vâng… Ba ba đụ con… A… Lồn con sướng quá… Bắn nước… A… A… Nước bắn ra rồi…”
“Sắp về rồi đấy, con đĩ nhỏ…”
Cặc hắn ra vào trong cái lồn ướt át, cô gái nhỏ cắn chặt răng, nuốt tiếng rên rỉ vào trong, nước mắt theo khóe mi chảy xuống.
Cánh cửa bị đẩy ra, Kiều Tây lo lắng nói với Lâm Thắng Hoa: “Chú… Cháu không tìm thấy Tiểu Mân.”
“Ừm… Vừa nãy con bé nhắn tin cho chú… Nói là ra ngoài dạo chơi… Không sao đâu, cháu ngồi xuống đi… Ăn cơm trước đã.”
Kiều Tây nghe lời ngồi xuống, tiếp tục câu chuyện vừa nãy. Hắn không biết rằng, mép khăn bên cạnh hắn đã bị vén lên, một bàn tay đang luồn vào giữa hai chân hắn.
“Ai!” Kiều Tây giật mình kêu lên.
“Suỵt!”
“Sao thế?” Lâm Thắng Hoa nghi hoặc hỏi.
“Không… Không có gì…”
Dưới gầm bàn, cô gái quen thuộc đưa ngón tay lên môi, ra hiệu im lặng. Kiều Tây tuy không biết cô muốn làm gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi im: “Vừa nãy hình như con nhìn thấy con gián, chắc là nhìn nhầm.”
Vẻ mặt của Du Hủy Mân lúc nãy khiến cặc hắn lại cương cứng. Quá dâm, như thể vừa bị ai đó đụ vậy.
Tim hắn đập thình thịch, đang lúc luống cuống, thì bàn tay cô lại một lần nữa luồn vào giữa hai chân hắn, nắm lấy cặc hắn. Khi hắn còn đang căng thẳng, thì cặc hắn đã bị lôi ra ngoài.
Cặc hắn vẫn còn màu da nhợt nhạt vì chưa được sử dụng nhiều, chỉ có đầu cặc là đỏ ửng vì sưng to. Bị bàn tay nhỏ bé, mềm mại của cô nắm lấy, nó run lên bần bật.
“Tiểu… Tiểu Mân…” Kiều Tây len lén liếc nhìn người đàn ông đang chăm chú ăn cơm, lo lắng ngăn cản Du Hủy Mân.
Chỉ thấy cô gái nhỏ nằm dưới chân hắn khẽ mở mắt, nhìn hắn bằng ánh mắt mị hoặc, dâm đãng khiến hắn sững sờ. Dương vật trong tay cô giật giật, bắn ra dòng tinh dịch trắng đục.
Đôi môi đỏ mọng hé mở, chiếc lưỡi nhỏ liếm láp dòng tinh dịch, rồi như đang ăn kem, chậm rãi nuốt vào.
“A! A a!!!”
Cơ thể cô run rẩy, tiếng rên rỉ dâm đãng thoát ra khỏi miệng.
Kiều Tây không biết là Lâm Thắng Hoa vừa đẩy Du Hủy Mân một cái, thậm chí còn có tiếng “bạch” nho nhỏ cùng tiếng nước vang lên, nhưng ngay sau đó, cặc hắn đã bị cô ngậm lấy, chẳng còn nghe thấy gì nữa.
Hắn ngơ ngác nhìn cô gái nhỏ dưới chân, cảm nhận khoang miệng nóng ấm, chiếc lưỡi linh hoạt khiến hắn thở dốc, luồn tay vào mái tóc dày của cô.
“Ưm… Ưm…”
Chìm đắm trong sự phục vụ của cô, Kiều Tây vừa căng thẳng, vừa hưng phấn. Hắn không hề hay biết cơ thể cô gái nhỏ đang ẩn dưới gầm bàn bị cặc lớn đâm rút kịch liệt.
Cơ thể cô lúc thì căng cứng, lúc thì run rẩy, cái miệng nhỏ ngậm lấy cặc hắn cũng mút mạnh hơn.
Chàng trai trẻ chưa từng trải qua chuyện này chỉ cảm thấy sướng rơn, chẳng còn tâm trí nào nghĩ đến chuyện khác.
Hắn không hề chú ý đến người đàn ông trung niên đối diện đang căng thẳng, hai mắt đỏ ngầu, như đang rất hưng phấn. Chiếc ghế của hắn kêu ken két theo từng nhịp nhún nhảy của hắn.
Cái mông tròn trịa của cô gái nhỏ lộ ra hơn nửa, bị hắn vỗ đến đỏ ửng, in hằn dấu tay.
Lớp thịt mềm mại bao quanh cặc hắn, co rút theo từng nhịp đâm rút, dâm thủy chảy ra, ướt đẫm một mảng.
Cảnh tượng dâm loạn, kích thích khiến nhiệt độ trong phòng tăng cao. Mùi hương dâm mĩ khiến dục vọng của ba người càng thêm sục sôi.
“Ưm… Ưm ưm… Ưm!!!”

Bình luận

Để lại bình luận