Chương 9

“Thấy thì thấy, sao? Ba không thỏa mãn được con hay sao mà còn thèm cặc người khác?”

“Không… Chó cái chỉ có mỗi mình ba thôi…”

“Ngoan.”

Giản Thượng Ngân vuốt ve tóc con gái, giọng nói dịu dàng, nhưng cặc vẫn ra vào dồn dập.

“A… A a a a… Ba ơi chậm… Chậm thôi… Con không chịu được nữa… Hu hu… Lồn con hỏng mất… Hu hu…”

Giản Anh bị chịch đến khóc, hai tay bám chặt lấy thân cây, miệng không ngừng cầu xin nhưng ba cô mặc kệ, lồn cô vẫn phải tiếp tục nhận lấy tình yêu của anh.

Buổi sáng thứ bảy đẹp trời, Giản Anh nằm dài trên giường lướt điện thoại, chán đến chết.

Chiếc váy ngủ lụa mỏng manh phác họa đường cong cơ thể, từ eo thon xuống cặp mông căng tròn, đôi chân dài khẽ đung đưa trong không trung, bàn chân thon thả thỉnh thoảng lại co quắp.

Giản Anh uể oải duỗi người.

“Ting ting -“

Tiếng thông báo tin nhắn vang lên, cô lơ đãng liếc nhìn.

“Có muốn nhận nhiệm vụ khoe thân không?”

“Biến thái.” Cô lẩm bẩm, tiếp tục xem nội dung trên web.

“Giản Anh tiểu thư, xin đừng hiểu lầm, tôi không có ác ý. Tôi tin chắc cô sẽ thích nhiệm vụ lần này.”

Người kia kiên trì nhắn tin, thậm chí còn biết tên cô.

Vừa đe dọa, vừa khiêu khích.

“Anh là ai?” Giản Anh suy nghĩ một lúc rồi nhắn lại.

“Tôi thích em lâu rồi. Cơ thể em khiến tôi mê mẩn. Nhưng đừng lo, tôi chỉ muốn mời em thực hiện một nhiệm vụ khoe thân nho nhỏ, hoàn toàn không can thiệp gì đến cuộc sống của em.”

Người kia nhanh chóng phản hồi, dường như đã dự đoán trước được kết quả, hoặc có thể nói, Giản Anh không còn lựa chọn nào khác. Bởi vì hắn ta ẩn mình trong bóng tối, nắm trong tay gần như toàn bộ thông tin của cô, khả năng Giản Anh đồng ý thực hiện nhiệm vụ lần này là rất cao.

Là một kẻ bám đuôi.

Là một tên biến thái thích rình trộm.

Là một kẻ bệnh hoạn đội lốt chính nhân quân tử.

Giản Anh liếm môi, hàm răng trắng đều lộ ra, cô gõ chữ: “Được.”

“Nhiệm vụ bắt đầu.”

“Vâng.”

“Bây giờ em đang mặc gì?”

“Váy ngủ lụa.”

“Ở nhà hay kí túc xá?”

“Nhà.”

“Tốt, bây giờ đưa tay xuống lồn, xoa bóp qua lớp quần lót.”

“Không được phép cởi quần lót.”

Giản Anh đổi tư thế, nằm úp trên giường, một tay cầm điện thoại, một tay chậm rãi lần mò xuống dưới. Cô dạng hai chân, một chân hơi co lên, ngón giữa day day lên cửa huyệt qua lớp quần lót.

Miệng cô bắt đầu rên rỉ, cặp mông cũng nhấp nhô theo nhịp ngón tay, chiếc váy ngắn bị kéo lên, để lộ cặp mông căng tròn.

“Nhẹ thôi?”

“Vâng.” Giản Anh chậm rãi gõ chữ.

“Ngoan lắm.” Người kia hài lòng ra lệnh: “Bây giờ, tiếp tục xoa mạnh vào hột le.”

“Vâng, chủ nhân.”

Giản Anh vô thức ưỡn mông lên cao hơn, váy ngủ theo đó mà tụt xuống, để lộ bầu ngực trắng nõn.

Hai bầu ngực đè lên giường, Giản Anh mải mê xoa hột le, không còn tâm trí đâu mà để ý đến hai đầu vú sưng đỏ đang cọ xát vào ga giường.

“Lồn ướt chưa con đĩ?”

“A… Ướt rồi… Chủ nhân… A a a… Chảy nhiều nước lắm…”

Giản Anh đưa điện thoại đến gần miệng, gửi đi một đoạn ghi âm đầy dâm đãng.

Người kia dường như không ngờ cô lại táo bạo như vậy, im lặng một lúc rồi hiện “đang gõ chữ”, giọng điệu cũng trở nên phấn khích hơn.

“Tốt lắm, bây giờ cởi quần lót ra, nhét vào miệng.”

“Lâu rồi em chưa được chịch à?”

“Cũng lâu rồi.” Giản Anh trả lời nước đôi.

Thực ra chiều hôm qua cô vừa bị ba chơi một trận.

Cô với tay lấy chiếc quần lót bên cạnh, chậm rãi kéo xuống, sau đó co gối lên, nhét quần lót vào miệng.

Bình luận

Để lại bình luận