Chương 11

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 11

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Một đường không nói chuyện, đợi đến trường học.
Hai người từ trên cùng một chiếc xe bước xuống nên rất tự nhiên đi cùng nhau, cho dù trong lòng Phó Quân không muốn, nhưng vẫn duy trì phong độ quân tử nên có.
Đi tới đi lui, Dung Cẩn bất chợt cảm thấy trước mắt tối sầm, có thứ gì đó vụt đến lao về phía Phó Quân.
Khi cô tập trung nhìn lại, trên khuôn mặt trắng nõn của Phó Quân đã có một vệt máu mỏng.
Mặc dù không ảnh hưởng tới nhan sắc của nam chính, nhưng rất khiến người ta đau lòng.
Dung Cẩn vẻ mặt khẩn trương giơ tay muốn chạm vào: “Có đau không?”
Phó Quân lui một bước, tránh né cái đυ.ng chạm của cô: “Không có việc gì.”Không biết có phải là ảo giác của Dung Cẩn hay không, nhưng cô chỉ cảm thấy lúc này so với vừa rồi, thái độ của Phó Quân đối với cô nhất thời lại trở nên xa cách lạnh lùng.
Dung Cẩn quay đầu nhìn thủ phạm đã ném đồ vào Phó Quân.
Đầu sỏ gây chuyện là một nam sinh mặc quần áo đắt tiền, đã ném đồ trúng người mà giờ phút này còn vô cùng ngạo nghễ nói: “Ô, con trai của tài xế đến rồi!”
Dung Cẩn cũng không tức giận, chậm rãi đi đến, ngữ khí bình tĩnh nói: “Tại sao lại bắt nạt anh ấy?”
Nam sinh này sửng sốt, dường như đối với phản ứng của Dung Cẩn có chút khó hiểu.
“Không phải Cẩn tiểu thư cậu nói, hắn ta là con trai của tài xế nhà cậu, ở bên cạnh cậu như một con chó, để cho mọi người tùy tiện đùa giỡn, tùy tiện bắt nạt sao?”
Dung Cẩn rốt cục hiểu được Phó Quân phút chốc đã xa cách như vậy. Cô Nhéo nhéo đầu ngón tay, cô vẫn ôn hòa nói với nam sinh này:
“Các cậu nghe lời tôi như vậy, thế thì tôi bảo các cậu làm gì các cậu đều sẽ làm theo đúng không?”
Nam sinh có chút nghi hoặc mà luống cuống “Ặc” một tiếng.
“Được rồi, đứng yên đừng nhúc nhích.” Dung Cẩn nói.
Cô nói xong, giơ tay cho cậu ta một cái tát thật mạnh, “Ba” một tiếng giòn tan, khiến màng nhĩ mọi người đều chấn động.
Tất cả học sinh qua đường đều liếc mắt, Phó Quân cũng có chút khϊếp sợ nhìn Dung Cẩn.
Cô đây là, ra mặt vì anh sao?
Nam sinh này bị đánh đến ngẩn ngơ, che mặt mình nói: “Sao cậu lại đánh tôi?”
Dung Cẩn thổi thổi lòng bàn tay có chút đỏ lên của mình, nghĩ tới khuôn mặt bị thương bởi cú ném lúc nãy của tên này mà bực mình.
Giọng điệu của cô cực kỳ thiếu đòn: “Không nhìn ra sao? Tôi đang ra mặt cho anh ấy.”
Phó Quân dừng lại, nhịn không được ho nhẹ một tiếng, che giấu vệt đỏ ửng trên mặt.
Nam sinh bị đánh thiếu chút nữa cắn nát hàm răng, nhưng cuối cùng vẫn khϊếp sợ thế lực khổng lồ của gia tộc Dung Cẩn nên không dám làm gì, hừ lạnh một tiếng rồi nén giận rời đi.
Dung Cẩn xoay người đi đến, nhìn Phó Quân nói: “Tôi còn tưởng rằng anh đã đi rồi, không ngờ còn ở lại chờ tôi.”
Phó Quân cơ thể cứng đờ, nhíu mày nói: “Đừng tự mình đa tình.” Nói xong liền một mình đi về phía trước.
Dung Cẩn nói một là con vịt sắp chết còn mạnh miệng.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận