Chương 13

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 13

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Dung Cẩn chạy chậm đuổi theo Phó Quân, chẳng biết tại sao, cô luôn cảm thấy anh hiện tại có chút tức giận, mà nguyên nhân hình như còn xuất phát từ chính cô.
Đứng bên cạnh nhìn bộ dáng lạnh như băng sơn của Phó Quân, cô đột nhiên phát hiện vết thương trên mặt anh đang từ từ chảy máu.
Dung Cẩn cắn cắn môi, lấy điện thoại ra gọi: “Đến phòng y tế mua một chai thuốc trị thương không để lại sẹo, đưa lên phòng học.”
Cô biết, cha của nguyên thân là cổ đông lớn nhất của ngôi trường này, trường học cũng chuyên môn vì cô phục vụ, vậy nên cô gọi sẽ lập tức đến.
Quả nhiên, sau khi đi theo Phó Quân đến phòng học, lập tức có một bảo tiêu đi đến trước mặt cô “Cẩn tiểu thư, thuốc cô muốn…”
Sau đó, cô nhìn về phía Phó Quân nói: “Quay mặt lại đây.”
Phó Quân không có gì bất ngờ tất nhiên không để ý đến cô.
Nhưng ngay khi Phó Quân chuẩn bị lấy sách ra đặt lên mặt bàn, cằm bị một bàn tay nắm lấy, mạnh mẽ xoay lại, ngay sau đó miệng vết thương chợt cảm thấy mát mẻ.
Gương mặt anh tuấn của Phó Quân căng thẳng trong chớp mắt, hiếm thấy anh không phản kháng, không chớp mắt nhìn Dung Cẩn, mặc kệ động tác của cô làm trên mặt mình.
Dung Cẩn lúc này hơi kinh ngạc, cô vốn cho rằng, thẹn quá hóa giận quay mặt đi hay giận dữ mắng mỏ cô một câu mới là phản ứng anh nên có.
Không ngờ lần này anh lại rất ngoan, ngoan đến mức đến dây thần kinh tà ác muốn trêu chọc của cô cũng không thể hoạt động.
Nhưng rất nhanh Dung Cẩn bị mất tự nhiên.
Cô phát hiện, ánh mắt Phó Quân nhìn chằm chằm cô mang đầy tìm tòi nghiên cứu, dường như nhìn ra cô đã thay đổi tâm can của mình.
Nghĩ đến đây, cô không khỏi tăng nhanh tốc độ bôi thuốc.
Chờ bôi thuốc mỡ cho anh xong, Dung Cẩn vẫn thấy anh còn nhìn mình chằm chằm, hứng thú trong lòng lại bắt đầu ngọ nguậy.
Cô chậm rãi đưa mặt đến gần sát anh: “Tôi có đẹp không?”
Phó Quân ngẩn ra, mạnh mẽ xoay đầu sang một bên, lần này đã hoàn toàn không để ý tới Dung Cẩn.
Dung Cẩn thấy tình trạng này lập tức vỗ bàn cười ha ha.
Chờ cười đủ rồi, liền bắt đầu nằm sấp trên mặt bàn ngủ.
Hừm, tri thức trung học phổ thông, nhắm mắt lại cô cũng có thể thuộc làu làu, nghe giáo viên giảng bài còn không bằng ngủ một giấc.
Đợi Dung Cẩn ngủ, Phó Quân lại quay đầu nhìn cô, trong ánh mắt tràn đầy tìm tòi nghiên cứu và nghi hoặc.
Nói cô thay đổi, nhưng ngoại hình vẫn giống y như trước, vẫn tạo cho người ta ấn tượng khó quên. Nhưng nói cô không thay đổi, lại cảm thấy khắp người cô chỗ nào cũng không giống như trước.
Trước kia, khi cô muốn chiếm tiện nghi của anh, anh chỉ cảm thấy dạ dày sôi trào buồn nôn, ghê tởm đến cực điểm.
Bây giờ bị cô đùa giỡn, tim anh lại đập nhanh đến đáng xấu hổ.
Đến tột cùng là cô thay đổi, hay là do anh sa đọa?
Phó Quân ôm nghi ngờ này cả một ngày.
Đến buổi tối, anh đang chuẩn bị ngủ, điện thoại đột nhiên gửi đến một tin nhắn.
“Anh Phó Quân, có thể đến đình nghỉ mát bên cạnh suối nước nóng một chút không?”
Ghi chú: Lý Thiến Như

Bình luận (0)

Để lại bình luận