Chương 31

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 31

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Đừng ầm ĩ nữa, Tư Nguyệt.”

“Nó đổ hết cháo vào giày của con đấy! Bố mặc kệ nó thì thôi nhưng lại dạy đời con sao? Giữa hai người ai là con gái của bố hả?” Quý Tư Nguyệt bất chấp khóc lóc, cô ta vươn tay đập nát tất cả bát đĩa trước mắt.

Bao gồm cả bộ đồ ăn trước bàn của Bùi Gia Mạt.

Sữa nóng bắn tung tóe xung quanh.

Bùi Gia Mạt ngồi ở bàn ăn, lặng lẽ ngước mắt lên, nghĩ rằng một người xinh đẹp như Quý Tư Nguyệt thực sự trông giống như một kẻ điên khi cô ta gây rắc rối.

Quý Gia Xuyên đưa cô ta về phòng, dỗ dành cô ta cả buổi sáng trước khi bình tĩnh lại.

Buổi chiều, ông gọi Bùi Gia Mạt đến phòng làm việc.

“Con đổ bát cháy vào giày của chị gái à?”

“Là con làm.” Cô thành thật và không né tránh tất cả những điều sai trái mà cô đã làm.

“Tại sao con lại làm như thế?” Quý Gia Xuyên nhíu mày, mệt mỏi nói.

“Chẳng có tại sao hết.” Cô gái mười 14 tuổi lạnh lùng nhìn ông ta, vẻ mặt uy nghiêm độc đoán.

Cô không cần nói cho ai biết về nỗi bất bình của mình, cũng chẳng cần sự an ủi cần thiết gì hết.

Bởi vì cô có thể nhìn ra Quý Gia Xuyên yêu cô con gái này hơn cả mình.

Cô muốn sử dụng đòn phản công trẻ con này để ép Quý Gia Xuyên đuổi cô và Bùi Nhân ra khỏi nhà.

Cô ghét nơi này, ghét tất cả những người muốn cướp Bùi Nhân khỏi cô.

Nhưng không có gì xảy ra như mong đợi.

“Đi xin lỗi chị gái đi con.” Quý Gia Xuyên đứng dậy, đi tới trước mặt cô, giơ tay sờ đầu cô, nói: “Chú biết con là đứa bé ngoan.”

Cô bướng bỉnh nghiêng đầu, né tránh sự đụng chạm của ông ta.

“Không. “

Quý Gia Xuyên đã kiệt sức rồi, đối mặt với một đứa trẻ khác khó khăn gấp ngàn lần Quý Tư Nguyệt, ông ta chỉ biết im lặng thở dài rồi để cô rời đi.

Không xin lỗi.

Đây là lúc mâu thuẫn được kích hoạt.

Từ giây phút đầu tiên Bùi Gia Mạt bước vào căn nhà này nhìn thấy Quý Tư Nguyệt, gia đình này chưa bao giờ có được một ngày bình yên.

Họ cãi nhau suốt.

Đôi khi cô sẽ bắt đầu làm những chuyện mọi lúc mọi nơi, Bùi Nhân sẽ luôn kéo Bùi Gia Mạt sang một bên, bà luôn khuyên cô hãy kiên nhẫn.

Bởi vì Quý Tư Nguyệt là một đứa trẻ đáng thương không có mẹ.

Bùi Gia Mạt cười nhạo.

“Cậu ta đáng thương ư? Cậu ta mà đáng thương thì trên thế giới này chẳng có ai đáng thương cả.”

Sự cưng chiều với tiền bạc chồng chất gần như chiều hư Quý Tư Nguyệt

Vào ngày sinh nhật lần thứ mười sáu của cô ta.

Khi được hỏi điều ước sinh nhật của là gì, cô ta chạy vòng qua chiếc bàn dài đến bên cạnh Quý Gia Xuyên, vòng tay qua cổ ông ta, ngọt ngào nói: “Con muốn được bố yêu con mãi mãi ạ.”

Cô con gái hôn lên má người bố rồi nói trước mặt mọi người: “Chỉ yêu mình con thôi ”

Sự căm ghét ban đầu của Bùi Gia Mạt đối với Quý Tư Nguyệt bắt đầu nảy sinh từ ngày đó.

Cô nhớ ngày hôm đó sau khi Quý Tư Nguyệt nói xong câu ấy, chỉ trong vài giây, tất cả nụ cười trên khuôn mặt Bùi Nhân đều đông cứng lại.

Cô có thể nhịn tính khí nóng nảy không kiềm chế gì của Quý Tư Nguyệt, nhưng cô không thể chịu đựng được cô ta khiêu khích Bùi Nhân.

“Chúng ta chẳng nợ gì cô ta cả”

Bùi Gia Mạt đã bao lần yêu cầu Bùi Nhân rời khỏi ngôi nhà này, nhưng đều bị từ chối không có ngoại lệ.

Cô biết Bùi Nhân không Quý Gia Xuyên, bà chỉ là không muốn quay lại cuộc sống cũ mà thôi.

Bà không muốn quay trở lại nơi chật chội, tù túng, tràn ngập bầu không khí ẩm ướt và ngột ngạt. Bà không muốn nuôi con gái một mình.

Bùi Nhân quá mệt mỏi. Mà Quý Gia Xuyên chính là sự lựa chọn tốt nhất của bà.

Cho nên.

Bùi Gia Mạt không muốn làm mẹ xấu hổ nữa.

Tất cả những gì cô có thể làm là chịu đựng ngày này qua ngày khác.

Trong một ngôi nhà xa lạ, cô bắt đầu trở nên im lặng.

Bình luận (0)

Để lại bình luận