Chương 73

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 73

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Trên người anh có mùi rất thơm, có phải là nước hoa không?”

Mùi thơm của mùn cưa được trộn lẫn với dược liệu sảng khoái, rất đặc biệt.

Cố Quyết khó hiểu cau mày, “Anh không có.” Một chàng trai vụng về thô kệch như anh có lẽ cả đời anh cũng chưa từng đụng vào nước hoa nào, anh do dự một hồi nói: “Có lẽ là sữa tắm.”

Chóp mũi cô lại cọ vào ngực anh, một lúc sau, cô cúi đầu ngậm núm vú bên trái màu hồng nhạt vào miệng.

Một cảm giác chua xót kỳ lạ dâng lên trong cơ thể, Cố Quyết vội vàng đẩy đầu cô ra, trốn sang một bên: “Chỗ này không được làm.”

“Đi mà.” Cô đẩy tay Cố Quyết ra, vùi vào ngực anh, tiếp tục liếm mút, ậm ừ như mèo con chưa cai sữa, ôm lấy eo anh, “Anh ơi, đừng trốn chứ, em chỉ muốn nếm thử thôi.”

Đôi mắt cô ướt át, lập tức khiến Cố Quyết nhớ tới lần đầu khi anh mang con mèo về nhà, nó luôn trốn trong góc, nhìn anh bằng đôi mắt ươn ướt như vậy.

“Được rồi” Anh đành đồng ý vậy.

Anh xoa những sợi tóc trên đỉnh đầu cô, ôm cô cho đến khi tiếng chuông cửa đột ngột vang lên làm gián đoạn khoảnh khắc thân mật này.

“Khó chịu thế nhỉ.” Bùi Gia Mạt thất vọng đi xuống giường.

Cố Quyết mặc quần áo vào, nghiêng người hôn lên khóe môi cô, “Cục cưng, bánh đến rồi.”

Chiếc bánh sinh nhật có hình một nàng tiên cá đang nhảy xuống biển.

Một chiếc bánh kem hai tầng, đuôi của nàng tiên cá màu lam và được trang trí bằng những viên ngọc trai, bên cạnh bánh có một vết nứt nhỏ, dưới ánh nễn chiếu rọi giống như con đường trải bởi hàng ngàn mảnh thủy tinh mà nàng tiên cá phải bước đi.

Bùi Gia Mạt cảm thấy nó giống một tác phẩm nghệ thuật được trưng bày trong hộp kính triển lãm hơn là một chiếc bánh sinh nhật mừng mười tám tuổi.

Cố Quyết cẩn thận cắm cây nến cuối cùng vào, “Em có muốn ước trước không?”

Bùi Gia Mạt lắc đầu, cô muốn mượn ánh nến để nhìn lại chiếc bánh kem này.

“Sao anh lại mua cho em cái này thế?” Cô nhẹ nhàng hỏi, khuôn mặt ẩn trong ánh sáng lập lòe.

“Bởi vì hôm nay là sinh nhật của em mà.” Cố Quyết mỉm cười.

“Không …..”

“Bởi vì nó đẹp nhất. Trong số tất cả những chiếc bánh anh từng thấy, nó là đẹp nhất.” Anh tìm rất nhiều cửa hàng, xem qua rất nhiều kiểu dáng, nhưng chỉ có chiếc này được trưng bày trên tủ, vừa nhìn thoáng qua đã lọt vào mắt anh.

Khi đó, anh cảm thấy chiếc bánh này qua tủ trưng bày rất giống Bùi Gia Mạt

Xinh đẹp không thể tả được.

Nhưng cũng xinh đẹp đến mức chẳng thể chạm tới.

Dù có bao nhiêu rào cản, anh luôn có thể nhìn thấy ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Có lẽ vì anh rất thích nó, hoặc có lẽ vì lúc đó tiệm bánh sắp đóng cửa nên người đầu bếp bánh ngọt đã trực tiếp đưa ra một mức giá không hợp lý.

Không ngờ chàng trai cao lớn vừa tập luyện xong đang thở hổn hển này đã đồng ý ngay lập tức.

“Cháu chỉ lấy cái này thôi.” Cho dù bao nhiêu tiền cũng được.

Ánh nến lung linh.

Ngọn nến sắp tắt.

Bùi Gia Mạt nhắm mắt lại và chắp tay trước ngực.

Chẳng mấy chốc đã ước xong rồi.

Cô mở mắt ra và đi thổi nến.

Chỉ là cái cuối cùng không thể dập tắt được, cô lo lắng đến mức chỉ dành cúi người, lúc đó Cố Quyết cũng nghiêng người tới thổi nhẹ giúp cô dập tắt cái cuối cùng.

Trong bóng tối sau đó, anh theo nhịp thở của cô mà hôn cô, nhẹ nhàng ngậm môi dưới của cô vào miệng, vừa hôn vừa kéo cô ngồi vào lòng mình.

“Chúc em sinh nhật vui vẻ, Bùi Gia Mạt.” Anh lại nói với cô.

Cô ôm lấy cổ anh và vùi mặt vào đó.

“Cảm ơn anh “

“Em có muốn bật đèn lên không?”

“Không muốn”

“Sinh nhật em muốn gì?”

“Chẳng muốn gì hết.”

“Được, anh sẽ không hỏi nữa.” Cố Quyết vỗ lưng cô, như thể nhận ra sự bất thường trong cảm xúc của cô: “Nếu nói ra điều ước sinh nhật của em sẽ không có tác dụng đâu.”

“Cho dù em không nói thì cũng chẳng có tác dụng gì cả.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận