Chương 75

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 75

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Nhưng cô không thể khóc được.

Từ đầu đến cuối, cô chưa hề rơi một giọt nước mắt nào vì cái chết của mẹ.

Cô chỉ cảm thấy trái tim mình tắc nghẽn, trong lòng có rất nhiều phiền muộn tích tụ không thể thoát ra hay nuốt trôi.

Cảm giác như bị mắc kẹt trong cái ngày mưa kéo dài mãi mãi đó.

Sau này cô nghe dì ở nhà nói rằng đêm hôm đó Bùi Nhân đi ra khỏi nhà lúc 12h40, trước đó không khí trong nhà rất tốt, vì có chuyện vui nên tối hôm đó ngài Quý uống có hơi say, về nhà rất sớm rồi vào phòng đi ngủ.

Giám sát tại nhà cũng cho thấy bà ấy không hề cãi vã với ai.

Manh mối duy nhất có thể theo dõi là nơi xảy ra vụ tai nạn ô tô chỉ cách trường học của Bùi Gia Mạt vài trăm mét.

Buổi sáng ngày hôm trước, bà ấy đã gọi điện thoại cho Bùi Gia Mạt đang ở trong ký túc xá, cuộc gọi kéo dài tận một tiếng rưỡi.

Sau khi cúp điện thoại, tin nhắn cuối cùng của bà ấy gửi cho cô là bà nhớ con gái, cuối tuần sẽ đưa cô về nhà.

“Tối hôm đó mẹ đã hứa với em là cuối tuần sẽ đưa em đi công viên giải trí.” Nói đến đây, Bùi Gia Mạt cúi đầu, giơ hai tay lên che mặt, dùng giọng nói nhẹ nhàng hơn: “Mẹ còn nói với em là đứa bé trong bụng là con gái.”

“Còn hai tháng nữa là em gái em cũng sắp chào đời rồi.”

Cô vẫn còn nhớ đêm đó Bùi Nhân rất hạnh phúc, bởi vì Bùi Nhân thích con gái hơn đám con trai nghịch ngợm và không hiểu chuyện.

Bà ấy nói bà muốn có một con gái như Gia Mạt.

Cũng mỉm cười nói rằng Quý Gia Xuyên cũng nghĩ như vậy.

“Họ đã chọn tên cho em gái em rồi, bé ấy tên là Bùi Gia Ý.”

Trong lúc cô bình tĩnh kể lại, Cố Quyết lại cảm thấy da thịt mình đau như kim đâm.

Dưới ánh sáng mờ ảo, Bùi Gia Mạt từ từ ngẩng mặt lên.

Cô không khóc.

Ngay cả mắt cũng không đỏ, cũng không có dấu vết của nước mắt.

“Cuối ngày, mẹ nói với em là chú Quý sắp đưa Quý Tư Nguyệt ra nước ngoài để đi du học. Đến lúc đó, em có thể sống cùng họ.”

“Họ sẽ sống cùng em cho đến hết cấp 3.”

Bùi Nhân nói rằng bà nợ cô rất nhiều.

“Mẹ, em gái, chú và em từ nay trở đi sẽ trở thành một gia đình thực sự.”

Nhưng mẹ em đã qua đời rồi.

Chỉ còn một chút nữa thôi

Cô sẽ có một gia đình hoàn chỉnh rồi.

Trong đêm lạnh giá, nghe thấy tiếng chuông năm mới vang lên bên ngoài cửa sổ, tiếng mưa không ngớt trút xuống.

“Cố Quyết à.” Cô nhẹ nhàng gọi tên anh.

“Anh có thể không bao giờ biết vào ngày thi thể được hỏa táng… Các nhân viên chỉ bê chiếc bình ra, khi em ôm vào trong lòng thứ đó thực sự rất nóng.”

Cô im lặng nhìn tay mình, kiên quyết sửa lại lỗi lầm này: “Lạ thật đấy, điều này khác với những gì được viết trong nhiều cuốn sách.”

Tro không lạnh.

Sau khi chết, con người sẽ để lại hơi ấm cho thế gian.

Sau khi thi thể được thiêu thành tro, chút hơi ấm cuối cùng sẽ để lại cho người thân còn sống.

Cố Quyết ôm cô vào lòng, cố gắng hết sức để nín thở, cơn đau từng chút một lan rộng, cuối cùng vỡ thành một vết nứt lớn trong lòng.

Anh không biết phải an ủi cô thế nào nên chỉ siết chặt vòng tay và ôm cô thật chặt.

“Không sao mà.” Bùi Gia Mạt đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve phần tóc sau gáy anh, an ủi: “Mọi chuyện đã qua rồi.”

“Thật ư?” Cố Quyết nhìn cô, giọng nói có chút nghẹn ngào, “Thật sự đã qua rồi sao?”

“Em cũng tưởng là không thể.” Bùi Gia Mạt luôn cho rằng mình sẽ không bao giờ thoát khỏi đêm mưa đó.

Cô giơ tay lên nhẹ nhàng vuốt đi giọt nước đọng trên mắt anh, “Nhưng ngày hôm đó, em đã nhìn thấy anh.”

Nửa năm sau khi mẹ mất, cô không đến trường, Quý Gia Xuyên thuê gia sư cho cô, cô nhốt mình trong phòng cả ngày để học, chuẩn bị cho cuộc thi, không liên lạc với bất kỳ ai.

Mãi đến buổi chiều, Quý Gia Xuyên đưa cô đến trường cấp 3 số 1 để báo danh trước khi ra nước ngoài, cô mới gặp lại Cố Quyết.

Bình luận (0)

Để lại bình luận