Chương 81

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 81

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Nhưng Lâm Dược rất đẹp trai.” Anh cúi đầu không nhìn cô.

“Anh à……” Bùi Gia Mạt nắm lấy tay anh.

“Ơi.”

“Anh lại gần đây đi.”

Anh vâng lời.

“Gần hơn nữa.”

Anh đưa mặt mình ra trước mặt cô, bất dĩ nhìn cô.

Bùi Gia Mạt đột nhiên nghiêng người về phía trước, áp môi lên má anh, phát ra một âm thanh khe khẽ: “Em chỉ thích anh thôi.”

…….

Điều mà không ai biết là.

Vì lý do này mà Lâm Dược đã buồn thiu hơn nửa tháng.

Sau khi khai giảng, cậu chịu đựng suốt hai tuần mà không đến gặp Cố Quyết và Bùi Gia Mạt.

Một ngày nọ sau giờ học, cậu kéo vợt xuống lầu một mình, tình cờ gặp Chu Tư Viên đang cầm một chồng bài thi.

Cuối cùng cũng gặp được người nói chuyện được, chú chó buồn bã bỗng trở nên tràn đầy năng lượng. Cậu nhẹ nhàng kéo đuôi tóc của cô gái từ phía sau.

Cô gái có nụ cười ngọt ngào quay lại, ánh mắt chạm vào cậu, nói lời chào chào: “Chào.”

“Bạn kia đâu rồi?” Lâm Dược nhìn xung quanh thì thầm: “ Sao hai cậu không đi cùng nhau thế?”

“Gia Mạt á?” Chu Tư Viên dừng lại, chỉnh lại thứ mình đang ôm trong tay, “Cậu ấy và Cố Quyết rời đi trước rồi.”

“Tớ biết rồi.” Lâm Dược cũng dừng lại, cầm lấy chồng giấy thi nặng nề trong tay, “Lớp của cậu điên rồi à? Phát nhiều bài thi thế, muốn ép chết mấy người hay gì.”

“Không sao, có nhiều lắm đâu.”

“Thế này mà không nhiều à, cả đời tớ chưa bao giờ làm nhiều đề thế này luôn.”

“……”

Đi dọc hành lang dưới ánh nắng đang chiếu sáng, cô gái bên cạnh đột nhiên nói: “Tớ xin lỗi.”

Lâm Dược sững người, quay đầu nhìn cậu ấy: “Cậu xin lỗi cái gì?”

“Tớ không giúp cậu theo đuổi Gia Mạt được. Tớ xin lỗi.”

“Không sao mà, có phải chuyện gì lớn đâu sao cậu phải xin lỗi chứ.”

Cô gái cúi đầu xuống: “Còn nữa, tớ đã biết họ ở chung cùng nhau mấy tháng trước rồi, nhưng tớ không nói cho cậu biết.”

Không biết vì sao, Lâm Dược hoảng sợ: “Có phải chuyện gì lớn đâu.”

Thấy cô ấy vẫn cúi đầu, cậu ta ngơ ngác nói: “Hơn nữa, Bùi Gia Mạt không đẹp bằng tớ, tính cách cũng không tốt, tớ đã không thích cậu ấy từ lâu ….”

Chu Tư Viên ngắt lời anh ta: “Đừng nói như vậy, Gia Mạt rất tốt.”

“Có gì tốt chứ” Lâm Dược thấp giọng lẩm bẩm: “Cậu ấy còn ức hiếp người ta, thậm chí còn bảo Cố Quyết block tớ tận 2 lần lận.”

Gió trong trường thổi qua mái tóc của cô gái, che đi nửa khuôn mặt của cậu ấy, “Cậu ấy nói là vì cậu cứ gửi tin nhắn cho Cố Quyết suốt đấy.”

“Cho xin đấy, tớ đã từng thích cậu ấy nhưng có phải Cố Quyết đâu, cậu ấy có cần độc đoán thế không?”

Vuốt đi phần tóc rũ trên má, Chu Tự Viên đột nhiên cười lớn: “Xem ra cậu đã thoát khỏi bóng tối thất tình rồi nhỉ.”

Lâm Dược thấy cậu ấy cuối cùng cũng cười, nhưng cố ý quay mặt đi như đang tức giận: “Không, tớ ghét cả hai người đó.”

“Cậu vẫn còn giận à?”

“Ừ.”

Sau khi bước ra khỏi cổng trường, hai người phải đi về hai hướng ngược nhau.

Chu Tư Viên lấy lại xấp giấy kiểm tra từ trong tay cậu tạ, lại lấy trong túi ra một thanh sô cô la.

“Nè cho cậu cái kẹo, đừng giận nữa nhé.”

Lâm Dược sững sờ trong giây lát khi nhìn thấy viên sô cô la bọc đường quen thuộc nằm trong lòng bàn tay mình.

“Đi đây.” Cô gái vẫy tay với anh ta.

“Ừm, được rồi…… Tạm biệt.”

Cho đến khi bóng lưng cô gái dần dần bước đi. Lúc này anh mới nhớ ra sôcôla này là loại anh ta từng tặng cho Bùi Gia Mạt.

Thời tiết đầu hè rất tốt, ánh hoàng hôn từ cửa sổ chiếu xuống bàn ăn.

Đá bào trong bát dưới ánh nắng trực tiếp tan thành vụn.

Chỉ còn vài ngày nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học.

Ngay từ đầu tháng 2, Bùi Gia Mạt đã chính thức nhận được thông báo từ Đại học Bắc Kinh.

Lúc đó, Quý Gia Xuyên gọi điện thoại nói với cô, trong tay ông ấy có một biên bản hòa giải có chữ ký của chàng trai bị thương và gia đình, đồng thời có đoạn ghi âm chứng minh chàng trai thừa nhận mình và vài bạn cùng lớp đã âm mưu nhét bao cao su chứa đầy tinh dịch trên bàn của Bùi Gia Mạt khiến cô mất kiểm soát rồi đánh người.

Bình luận (0)

Để lại bình luận