Chương 88

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 88

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Mập Mập chật vật chui vào phòng qua khe hở trên cửa, đi vòng qua vòng lại rồi rúc vào góc bàn chợp mắt.

Máy điều hòa mang lại luồng không khí mát mẻ.

Cố Quyết ôm cô như vậy, cho đến khi ngoài vườn vang lên giọng nói của người giao hàng.

Sau khi đọc nửa cuốn “Du hành trên dãy núi Harz” ném sang một bên, Bùi Gia Mạt chân trần đứng dậy khỏi vòng tay của anh, nhanh chóng chạy đến cửa sổ và hét lên: “Để ở ngoài cửa đi ạ!”

“Được, vậy cô nhớ xuống lấy nhé.” Ngoài cửa sổ có người đáp lại.

“Cái gì thế em?” Cố Quyết đi tới bên cạnh, đeo dép vào cho cô.

Cô không trả lời, chỉ ậm ừ vài tiếng, giây tiếp theo biến mất vào phòng ngủ.

Lúc quay lại với thùng lớn trên tay.

Ngồi ở góc phòng khách đầy nắng, Cố Quyết giúp cô mở thùng, sau khi nhìn thấy những thứ đó, anh sững người.

Trong thùng là còng tay, roi, dây thừng……

Ngoài ra còn có một số “đồ chơi nhỏ” với hình dạng ái muội.

Cố Quyết nhìn cô nhặt một trong những chiếc hộp đóng gói màu xanh nhạt mà không hề thay đổi sắc mặt, liếc mắt nhìn hướng dẫn sử dụng rồi cất đi.

“Anh trai ơi, em đói quá.” Trong mắt cô có chút ươn ướt khi nhìn sang.

Trên mặt anh có một luồng nhiệt khó tả, Cố Quyết mím môi nắm lấy tay cô: “Bây giờ?”

Cô nghiêng đầu, “Hả?”

“Bây giờ hay là?”

“Gì đấy anh?”

Anh ngừng nói, ngón tay nóng hổi của anh vừa chạm vào đùi cô, cô đã cau mày né tránh: “Anh đang làm gì đấy…”

“Ủa…Không phải em muốn làm chuyện đó à?”

“Ai nói chúng ta sẽ làm chuyện đó thế?” Cô tức giận nhìn anh, “Ý em là em đói, em đói bụng.”

Lần này Cố Quyết hoàn toàn im lặng. Anh bất lực cúi đầu, hơi nóng trên mặt truyền đến tận mang tai.

“Anh đang nghĩ đâu vậy?” Cô lại nghiêng người, giơ hai tay lên ôm cổ anh dịu dàng, “Anh trai ơi, sao anh không để ý đến em thế?”

Anh im lặng một lúc, yết hầu trượt lên xuống.

“Chúng ta đi ăn thôi.”

Dì giúp việc làm xong bữa trưa rồi rời đi. Lúc này hai người ngồi ở hai đầu bàn ăn, lặng lẽ ăn cơm, ăn được một nửa, Bùi Gia Mạt đột nhiên ngồi bên cạnh anh, tay bưng bát, đôi chân đong đưa dưới bàn không ngừng đá và cọ xát vào người anh: “Em thích ngồi cùng hàng với anh cơ”

Cố Quyết cười thầm, múc một thìa trứng cho cô, nhìn cô chậm rãi ăn, trong lòng cảm thấy mềm mại vô cùng.

Không biết vì sao, anh muốn khoảnh khắc bình thường này trở thành vĩnh viễn.

Suy cho cùng, chiếc hộp đó chẳng có tác dụng gì nhiều.

Cố Quyết sẽ không bao giờ sử dụng nó trên người cô, dù cô có cố gắng nài nỉ thế nào, anh cũng từ chối sử dụng những đạo cụ đó.

Giống như bây giờ, Bùi Gia Mạt đang quỳ trên giường, dựa lưng về phía anh, đưa cho anh một chiếc máy rung, “Anh trai ơi, dùng cái này giúp em.”

Màu xanh nhạt, cán có hình giống một con cá voi nhỏ.

Cầm thứ trong tay, Cố Quyết cứng người, sau đó nhẹ nhàng đặt nó trở lại giường: “Không được.”

“Em nghe nói sướng lắm đấy” Cô gái cúi thấp eo, cặp mông mềm mại nhẹ nhàng chạm vào phía dưới của anh, “Anh trai à, thử xem đi, chờ lên đỉnh thì anh cứ nhét thẳng vào nhé?”

“Em đã dùng bao giờ chưa?” Anh nhẹ nhàng nói, anh lấy một chiếc gối mềm đặt dưới cánh tay cô.

“Em đã dùng rồi, ở nhà em có một chiếc máy rung nhỏ, nhỏ hơn cái này nhiều. Em tưởng tượng ra thứ đó là anh nên mới thủ dâm thôi.”

Anh im lặng, lòng bàn tay anh che phủ một điểm mềm mại nhỏ phía trên đốt sống phía sau eo cô. Bùi Gia Mạt run rẩy, cúi thấp hơn nữa, nghiêng mông về phía anh, “Anh trai à…..” Anh quen thuộc với từng điểm nhạy cảm trên người cô anh biết cô muốn gì.

Cánh tay thoáng dùng sức ôm cô vào lòng.

Đầu ngón tay vuốt ve âm đạo dính đầy nước dâm, anh cúi xuống, khuôn mặt điển trai tựa vào tai cô, thở dốc nặng nề.

“Ha…..Sướng thật đấy……” Khoái cảm tích tụ dưới bụng dưới của cô, phần thân dưới của cô đau nhức sưng tấy, cô quay mặt lại như mèo con đang cầu xin lòng thương xót, dùng ngón tay của anh cọ mép thịt âm đạo ướt đẫm của mình, “Anh trai ơi đút vào đi.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận