Chương 117

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 117

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Hứa Tân nhịn xuống không mở miệng thúc giục, nhìn biểu tình khó chịu của cô như đang ngồi trên lưỡi dao, mày cau chặt, chống lên bụng hắn từ từ ngồi xuống.

“Con mẹ nó……” Hết nhịn nổi nữa, hắn nóng nảy lòng bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, lửa giận nghẹn đầy một bụng, nhỏ giọng nói “Nhanh lên chút.”

“Bụng trướng……”

“Căng mẹ gì! Nhanh thêm chút nữa có được không?”

Không ngờ lần này lại đến phiên hắn cầu cô, Vân Tô Tô sợ hãi mà tăng nhanh tốc độ, cô dường như đã nắm được kỹ xảo, mỗi lần nếu như không chạm đến chỗ sâu nhất bên trong thì sẽ không quá đau, cái mông lên xuống nhịp nhàng tốc độ cũng dần nhanh hơn.

Chính cô cũng có thể nghe được tiếng nước mỗi lần thọc vào rút ra, mặt càng đỏ hơn, nhưng thể lực cô vốn dĩ đã theo không kịp, mới mười mấy cái, chân đã mỏi đến không nâng dậy nổi.

“Đệt, em là Lâm Đại Ngọc à! Mẹ nó mới có mấy cái đã không nhấc nổi nữa rồi, ông đây nhịn đến khó chịu muốn chết, có thể dùng thêm sức được không!”

Cô không dám nói gì cả, cúi gầm mặt lỗ tai đỏ bừng như bị ai mắng, Hứa Tân quả thật không nhịn nổi nữa, nâng cái mông nhắm ngay bên trong đâm mạnh vào, trực tiếp cắm đến bên trong tử cung mềm xốp.

“A!”

Đột ngột bị cắm khiến cô không kịp trở tay hai chân mềm nhũn, tay cũng chống không nổi xụi lơ trên người hắn, dương vật dưới thân thúc mạnh mấy cái, khiến cô chảy cả nước mắt, tiếng cầu xin nhỏ dần, tử cung cũng đã bị chen vào.

“Chủ nhân……A, chủ nhân huhu chậm một chút, a……Trướng, khó chịu, khó chịu quá đi chậm một chút…….”

“Mẹ nó nghẹn chết tôi, tao huyệt chặt thật đấy! Nếu không phải cánh tay ông đây không thể động đậy, thì tôi đã trực tiếp cắm chết em rồi!”

Ra vào mới mười mấy cái thì đột nhiên một dòng nước ấm dội vào quy đầu hắn, khiến hắn thoải mái đến mức toàn thân căng chặt, trừng mắt nhìn người nằm trong lòng ngực mình, hơi thở dồn dập, gương mặt đỏ bừng không ngừng dụ hoặc.

“Đệt, cao trào rồi à?”

Hứa Tân đột nhiên bật cười “Ông đây thao đến em thoải mái như vậy, còn em khi nào mới để tôi bắn ra đây?”

“Không…….Từ bỏ.” Đôi mắt cô đẫm lệ, miệng hé mở không ngừng thở dốc, nằm ở trên người hắn không buồn nhúc nhích, phía dưới còn chôn đồ vật của hắn, đối với hai người mà nói như là đang dày vò.

“Vân Tô Tô, em không thể như vậy được, tôi làm em sướng, ít ra em cũng phải đáp lại chứ? Bò dậy tiếp tục đi, nhanh lên!”

“Huhu đừng mà.”

Gân xanh trên trán hắn nổi lên “Đệt.”

Cửa phòng bệnh lúc này đột nhiên mở ra, Quý Đỗ đi vào liền nhìn thấy cảnh này, nhướng mày.

“Chơi vui vậy sao, cánh tay tàn mà còn có thể làm tình, xem ra là tàn nhưng không phế ha.”

Hắn đi tới, chuẩn bị bế cô lên.

“Làm gì? Tao còn chưa có sướng đủ đâu.”

“Đây không phải lúc để mày sướng đâu, ba của mày không biết từ đâu thấy được video mày và tiểu chó cái, đang trên đường tới đây rồi, mày coi chừng đấy.”

“Mày nói cái gì!” Hắn giận dữ hét thật lớn “Ông ta làm sao biết được, có phải tụi mày nói không!”

“Không phải tụi tao.”

Quý Đỗ ôm lấy cô, hạ thân từ từ tách ra, nước dâm liền từ bên trong lỗ nhỏ trào ra ngoài, hắn hừ cười một tiếng.

“Bị thao đến thoải mái lắm sao, chảy nhiều nước như vậy, cao trào rồi?”

Vân Tô Tô không còn chút sức lực bị hắn ôm đi, dùng khăn lấy lau khô hạ thân cho cô, rồi nhìn thoáng qua Hứa Tân “Mày tự giải quyết cho tốt, đi trước đây.”

“Này thằng kia, đợt lát nữa, lát nữa hả đi!”

Hắn ôm người trực tiếp biến mất, Hứa Tân nhấc cánh tay đau đớn, rút mấy tờ khăn giấy trên đầu giường, vật dưới thân còn cứng rắn như vậy, hắn sắp bị nghẹn chết rồi! Sắc mặt đen thui, hắn vừa lau khô dương vật cứng rắn vừa hung tợn nói.

“Chờ đó, ông đây nhất định sẽ thao chết em.”

Ôm cô đặt xuống trên giường bệnh, Quý Đỗ để cô giang rộng hai chân ra, mới cúi đầu nhìn nơi ở giữa ấy.

“Bị thao đến sưng đỏ rồi, phải xức thuốc thôi.”

“Một mình ở đây không được lộn xộn, bọn họ sẽ nhanh lên đây thôi, tôi đi lấy thuốc mỡ cho em, đã nghe chưa?”

Ánh mắt hắn nghiêm túc, Vân Tô Tô liền gật đầu ngoan ngoãn nói đã biết.

Căn phòng này nằm đối diện phòng bệnh của Hứa Tân, do là phòng bệnh tư nhân nên chìa khóa cửa sổ được bọn họ giữ, sau khi khóa lại cũng không có cách nào mở ra, cửa phòng bệnh cũng bị khóa trái, cơ thể cô còn đang trần truồng, cái gì cũng chưa mặc, chỉ có thể cầm chiếc áo khoác ở bên cạnh phủ lên người, bản thân cảm thấy vô cùng ngại ngùng, hai chân bất giác cuộn tròn.

Hai mắt trông mong nhìn cánh cửa, đầu cứ cúi thấp.

Quý Đỗ lấy xong thuốc đang đi lên lầu, lúc đi ngang qua phòng bệnh kia hắn nhạy cảm phát hiện hình như có ai đó đang nhìn mình.

Hắn quay đầu nhìn thử, cửa phòng bệnh đã đóng lại, chỉ còn lỗ mắt mèo trên cánh cửa có thể nhìn thấy.

Mi tâm nhíu chặt, ánh mắt sâu thẩm nhìn vào bên trong, hắn dừng lại phía trước cánh cửa một hồi, một bàn tay đút vào trong áo khoác cao bồi, hiếu kỳ mà nhìn chăm chú vào mắt mèo phía trên.

Cảm giác của hắn sẽ không sai, bên trong chắc chắn có cặp mắt nhìn ra.

Đây là khoa chỉnh hình, cũng có lẽ chỉ là người bên trong nhìn thoáng qua bên ngoài mà thôi.

Hắn cười tự giễu, nghĩ bản thân đã quá đa nghi, lúc này mới xoay người đi tiếp.

Bên trong căn phòng, người đàn ông đứng ngay ở cửa, xuyên qua mắt mèo nhìn ra bên ngoài, một tay tùy tiện đút vào trong túi quần tây trắng, tay còn lại nắm chặt dây xích nối tới vòng cổ.

Mà đầu kia của dây xích, cái người đang quỳ dưới đất kia, toàn thân trần trụi mà quỳ rạp, cái trán kề sát mu bàn tay.

Thương Trình Âm nhếch khóe miệng cười khẩy, đôi mắt một mí híp lại, khi nhìn người khác lộ ra một tầng âm khí, đuôi mắt khẽ cong mơ hồ có thể nhìn thấy nếp nhăn.

Ở chỗ này cũng có thể gặp phải bọn họ, thật là trùng hợp.

Bình luận (0)

Để lại bình luận