Chương 151

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 151

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trịnh Nghị nâng cái mông mềm mại của cô, để cho cô ngồi lên chiếc tủ phía sau, đẩy hai chân ra, một bên ấn đầu liều mạng hôn cô, bên kia cởi quần ra, xoa xoa dương vật sưng lên, gân xanh sung huyết bò nổi khắp dương vật.

Áp lên môi âm hộ mềm mại của cô, nụ hôn lưỡi triền miên khiến hắn mất đi lý trí, đem dương vật từng tấc lại từng tấc chen vào, không có màn dạo đầu, kéo căng nơi chật hẹp của cô.

Cơn đau đột ngột làm cho cô nháy mắt tỉnh lại, Vân Tô Tô ngẩng đầu lên định rời khỏi nụ hôn của hắn thì hai chân bị duỗi thẳng ra, khó chịu nhíu mày nắm lấy cơ bắp trên cánh tay hắn.

Hắn làm sao có thể cho phép cô cự tuyệt, Trịnh Nghị ấn đầu cô, làm cho cô không thể động đậy, đầu lưỡi điên cuồng càn quét khoang miệng cô, không hề giữ lại toàn bộ tình yêu của mình đều muốn truyền đạt cho cô.

Dương vật cắm vào huyệt của cô, thịt mềm bị đâm khó chịu vô cùng, bụng như muốn nổ tung.

“Không cần…” Miệng cô mấp máy, hai môi lướt qua gò má hắn.

Trịnh Nghị thoải mái nằm sấp trên cổ cô hít một hơi, “Tiểu bức tuyệt quá, đã lâu không thao em, thoải mái, dễ chịu quá. ”

“Đau quá.”

Rên một tiếng, hắn nghe thấy liền sờ đến chỗ giao hợp của hai người, ngón tay xoa âm vật làm cho cô nhanh chóng chảy ra dâm thủy, tốc độ cắm vào cũng không chậm lại, thịt non khô ráo nhăn nheo bị hắn san phẳng, mỗi một lần cắm vào bụng cô đều trướng lên đau đớn.

Nâng một chân cô đặt lên khuỷu tay hắn, hai chân mở ra cho anh tiến vào dễ dàng, Vân Tô Tô bị hắn thao đến mất đi lý trí, chỉ có thể rên rỉ tuỳ ý hắn thao, nếu như không phải lưng hắn vẫn đỡ cô, chỉ sợ hiện tại đã sớm nằm thẳng lên tủ.

Cô nói không nên lời cầu xin tha thứ, thậm chí cảm thấy sắp bị hắn thao chết ở chỗ này, lục phủ ngũ tạng bị cây gậy thịt của hắn đâm vỡ vụn, bụng sưng lên đau nhức làm nổi bật dấu vết của hắn.

Nước mắt chảy ra, mông lung quay đầu lại nhìn thấy con dao đặt ở bên cạnh, bàn tay run rẩy từ trên vai hắn dời đi, ý đồ chậm rãi chạm qua.

Trịnh Nghị vùi mặt ở trên cổ cô không ngừng liếm láp, xương quai xanh tương đối tinh xảo, hắn áp vào đùi cô không ngừng xâm nhập, thanh âm dâm thủy xao động đặc biệt dễ nghe, làm cho hắn không khỏi thở dốc sau một trận cắm rút dồn dập.

“Thoải mái, sướng quá, thao thật thoải mái.”

Vân Tô Tô bị ép ngẩng đầu lên, lộ ra chiếc cổ xinh đẹp, há môi đỏ mặt thở dốc, tầm mắt vẫn nhìn con dao nơi đó, tay cô đã sắp chạm được.

Một chút, chỉ thiếu một chút nữa.

Tôi đã cầm được rồi!

Đột nhiên, bàn tay to lớn kia nắm lấy cổ tay cô, dùng sức ấn mạnh vào tủ lạnh, con dao trong tay rơi ra, trượt qua nền phẳng rơi xuống đất, phát ra âm thanh chói tai.

Lỗ tai bị hắn hung hăng cắn, cô đau đớn la hét, bên tai truyền đến thanh âm u ám của hắn.

“Cứ muốn giết tôi như vậy sao? Vân Tô Tô, tốt lắm, trước khi giết người, có phải cũng phải nhìn xem hiện tại em bị tôi làm thành cái dạng gì không!”

Cô khóc giả ngu, lắc đầu: “Không, không có, chủ nhân, a … Ưmm, thật thoải mái, chủ nhân thao thật thoải mái, thật thoải mái, tao huyệt được lấp đầy rồi.”

Hai má bị hắn véo mạnh, miệng há to biến dạng, hắn thọc mạnh vào trong tử cung vài cái, toàn thân tê liệt xụi lơ.

Trịnh Nghị sắc mặt điên cuồng, trong đôi mắt đào hoa ẩn giấu sát ý, nghiến răng mở miệng muốn làm hỏng cô, cổ đỏ bừng vì tức giận.

“Tôi thấy Oscar thật sự nợ em một tượng vàng! Đắc ý mấy ngày, liền không biết chính mình là ai, dám cầm dao, Vân Tô Tô em có bản lĩnh lớn như vậy, lần đầu đâm tôi sao không giết tôi luôn đi!”

Cô nhớ rõ lần đó, con dao lệch khỏi gối, là thật sự muốn giết hắn.

Nhưng bởi vì lần đầu tiên giết người, hắn mở mắt sớm hơn cô tưởng, dọa cô đem đao dời đi, chỉ thiếu một chút, chỉ là thiếu một chút mà thôi.

Bị thao trong tư thế không ổn định, Vân Tô Tô bám lấy bả vai hắn thở dốc.

“Chủ nhân ưm, nhẹ một chút, nhẹ một chút a…. Thật thoải mái, dương vật lớn thật mạnh mẽ, ôi, đau quá, đau quá!”

Ngón chân của cô co quắp lại, Trịnh Nghị quay mặt cô nhìn thẳng vào anh, vô cùng tức giận.

“Em đừng có giả bộ cho lão tử xem nữa! Tôi đã đưa dương vật vào tử cung của em rồi, ngoài đau ra em không có cảm giác gì sao? Vân Tô Tô em tỉnh táo một chút, đừng làm hài lòng tôi, nói cho tôi cảm giác của em! ”

Cô bị thao nước mắt không ngừng rơi xuống, đối diện khuôn mặt đỏ vì tức giận của hắn, cô há miệng mỉm cười.

“Thoải mái, chủ nhân. Thật thoải mái, bị cắm rất sướng a.”

Cô vừa khóc vừa nói, hắn cảm thấy cô như đang trào phúng hắn.

Tốc độ của Trịnh Nghị chậm lại, dương vật khổng lồ rút ra khỏi tử cung cô, Vân Tô Tô ngửa đầu thở dốc, tay bám lấy bả vai hắn cũng thả lỏng, không có điểm tựa, thân thể cô mềm nhũn trên tủ muốn cũng không nhúc nhích được.

“Tôi bị giết là đáng đời phải không?” Trịnh Nghị cúi đầu rút gậy thịt ra, nhặt con dao trên mặt đất lên, một lần nữa đặt trở lại vị trí cũ, mắt đỏ hoe nhìn cô.

“Cho em một cơ hội, muốn giết thì giết, đến đây.”

Vân Tô Tô chớp chớp hai mắt: “Chủ nhân đang nói cái gì vậy, thao nô lệ đi có được hay không, tiểu bức muốn bị chủ nhân thao.”

Cô dùng sức tách hai chân ra, lộ ra âm đạo đỏ hồng, còn bởi vì cú thúc kịch liệt vừa rồi mà dâm thuỷ chảy nhầy nhụa không ngừng tràn ngập.

Trịnh Nghị đứng ở nơi đó: “Không giết tôi sao? ”

“Thao tôi đi, thao tôi! Làm ơn, làm ơn nhanh lên.”

“Không giết tôi, tôi liền giết em!”

Nàng sợ hãi lui về phía sau, “Đừng giết tôi a chủ nhân, đừng giết tôi, ô ô tôi cho chủ nhân thao, làm thế nào cũng được, đừng giết tôi.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận