Chương 157

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 157

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Vân Tô Tô ngủ một ngày cũng không tỉnh, toàn thân giống như có tảng đá nặng ngàn cân đè lên cô không thở nổi, tình dục quá độ cùng đau đớn xé rách thân thể khiến cô như chìm trong ác mộng vô tận.

Cô phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt, kiều mị như thể còn đang trong bể tình, Trịnh Nghị rốt cục nhịn không được đánh thức cô.

Mở mắt ra nhìn thấy chính là phòng ngủ của hắn, thân thể đau nhức giãy dụa muốn ngồi dậy.

“Đừng nhúc nhích, tôi vừa mới bôi thuốc cho em.”

“Video đâu?” Thanh âm cô khàn khàn quay đầu nhìn hắn.

“Đã đăng lên rồi.”

Cô giật giật khóe miệng: “Không cài mật mã chứ? ”

“Không.”

“Vậy là tốt rồi.” Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua cánh cửa phòng ngủ mở ra: “Còn bọn họ thì sao? ”

Trịnh Nghị nhìn về phía cô: “Video đều đã đăng rồi, em cảm thấy thế nào?”

Vân Tô Tô bỗng nhiên nở nụ cười, vươn tay, xoa đầu xù xù của hắn, trong lúc hắn ngây người, nghe được cô bỗng nhiên khen ngợi một tiếng.

“Làm không tệ.”

Hắn đang bị cô lợi dụng, nhưng mặc dù như vậy nhưng cũng cam tâm tình nguyện, hắn chỉ nằm sấp ở cửa, xuyên thấu qua cánh cửa nhỏ kia, nhìn cô bị thao trên bàn ăn liền đố kỵ sắp phát điên, nghe tiếng kêu thảm như không còn là người trong phòng tắm, cũng khiến hắn hận không thể đoạt lại cô.

Nhưng mặc dù vậy, cô căn bản sẽ không hiểu, hắn rốt cuộc muốn độc chiếm cô tới chừng nào.

Trịnh Nghị ngồi xổm bên giường, khuỷu tay chống xuống giường, cúi đầu dùng bàn tay che lên mặt, thanh âm hắn buồn bực vang lên:

“Vân Tô Tô, em có thể ở cùng một chỗ với tôi không?”

“Tôi muốn ở cùng một chỗ với ai, còn không phải các người quyết định sao? Chỉ cần anh dùng chút thủ đoạn, dùng thứ dưới thân anh uy hiếp tôi, tôi nhất định sẽ ngoan ngoãn cầu xin tha thứ, ở cùng một chỗ với anh. ”

Trịnh Nghị nắm chặt nắm đấm, trên mu bàn tay dùng sức lồi lên mạch máu: “Không phải như vậy, hiện tại tôi không muốn làm như vậy, chỉ muốn em có thể nói cho tôi biết, em có muốn ở cùng một chỗ với tôi hay không?”

Vân Tô Tô vô lực nghiêng đầu, nghiêng đầu về phía hắn, hai mắt ảm đạm không có ánh sáng, mặt như cá chết không có ý cười, hỏi ngược lại hắn.

“Anh nói xem?”

“Vậy rốt cuộc muốn anh làm như thế nào, em mới chịu tiếp nhận anh!”

“Nếu không anh cũng đi, làm một lần đi.” Cô mỉm cười: “Hãy để năm người đàn ông cưỡng hiếp anh, nếu cảm giác của anh giống như tôi, biết đâu tôi có thể tha thứ cho anh.”

Thần sắc hắn không thay đổi, vẫn là bộ dáng nghiêm túc đến cực hạn kia, lông mày nhíu lại, môi mỏng căng thẳng, uy nghiêm rất có lực sát thương.

Vân Tô Tô kéo chăn che trên đỉnh đầu: “Tôi mệt rồi, ra ngoài.”

Trịnh Nghị vẫn trầm mặc, nhìn chằm chằm cô một lúc lâu vẫn không thể nhìn được cảm xúc của cô qua lớp chăn, tâm tình đè nén đến cực hạn.

Từ từ chống tay xuống giường đứng dậy, hắn đi ra ngoài cửa, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Khóa cửa kêu một tiếng lạch cạnh, khóa trái cô ở trong phòng.

Bên ngoài cục cảnh sát, rất nhiều xe hơi sang trọng đậu trước cửa, bốn sinh viên đại học trẻ tuổi bước xuống bậc thang của đồn cảnh sát, ai cũng mang vẻ mặt u ám, đôi chân dài bước nhanh xuống bậc thang.

Phía sau, mấy thương nhân mặc âu phục giày da không ngừng quay đầu nói chuyện với cảnh sát, sắc mặt của họ ngày càng kém.

Đàm Lam quay đầu liếc mắt một cái, trầm giọng nói: “Hai cậu định làm thế nào bây giờ?”

Hứa Tân nghiến răng mở miệng: “Về nhà giải quyết chuyện này trước rồi nói sau, mẹ nó tôi sẽ không bỏ qua cho Trịnh Nghị, chờ đấy cho tôi!”

Hắn bước đến một chiếc Phantom*, mở cửa xe và ngồi lên.

*Phantom: một hãng xe hơi giá khoảng 46 tỷ VNĐ.

Không bao lâu sau, một người đàn ông trung niên cũng đi vào, đóng cửa xe lại, một tiếng bốp vang lên trong xe.

Người lái xe phía trước hạ vách ngăn xuống rồi lặng lẽ khởi động xe rời khỏi đây.

“Hết tức giận chưa?”

Người đàn ông lại nổi giận tát thêm một cái vào má còn lại của hắn.

“Lão tử đang giáo huấn anh, anh còn muốn thái độ với tôi sao! Có biết video đó bây giờ đã được lan truyền tới đâu không? Tất cả các nền tảng mạng xã hội đều có! Đánh tag cũng có thể nhìn ra bộ dáng ghê tởm của anh! Anh cũng hot thật ha, mặt mũi lão tử đều bị anh vứt hết!”

Tiếng chửi giận dữ đinh tai nhức óc, Hứa Tân vẫn mang bộ dáng không sao cả, tựa vào lưng ghế vểnh chân lên: “Tùy ông nghĩ như thế nào, dù sao tôi chính là cưỡng hiếp cô ấy thì như thế nào? Tôi chỉ thích cô ấy. ”

“Thích? Mẹ nó, anh nói với tôi là anh thích à? Bốn người x con bé! Lần trước anh nằm viện tôi đã nghi ngờ rồi, tôi không nghĩ tới nhóm các anh, giờ anh muốn sao Hứa Tân! Lão tử sinh anh ra không phải để cho anh phạm tội!”

Ông lại không thể nhịn được tát hắn một cái nữa, nửa khuôn mặt sưng đỏ, chói mắt đến kinh người.

Mặt hắn bị tát quay ra ngoài cửa sổ xe, mắt đỏ lên, liều mạng cắn răng không lên tiếng.

Đường nét cứng rắn trên khuôn mặt lạnh lùng siết chặt, khuôn mặt hắn phản chiếu lên cửa sổ xe, cùng với lửa giận không có chỗ phát tiết.

Trong phòng quyền anh trống rỗng, tiếng đánh nhau cùng với ném người xuống sân liên hồi dồn dập, thân hình cao lớn như vậy mà dễ dàng bị lộn nhào, ngã mạnh xuống đất.

Ba người đàn ông cao to khoẻ mạnh với cơ bắp cuồn cuộn, túm cổ áo cái người đang chật vật không chịu nổi nâng lên, đập một phát vào vai, hắn ta lại ngã xuống đất.

Quý Đỗ đau đớn phát ra tiếng hừ hừ, mặc võ phục đấm bốc màu trắng, bụng bị đập xuống mặt đất, máu chảy ra từ khoang miệng, hắn ho ra một tiếng, một cái răng bị rơi ra theo dòng máu, bộ quần áo màu trắng cũng bị nhuốm đầy vết máu.

Lục phủ ngũ tạng nóng bỏng đau đớn, trên trán đều là mồ hôi, dưới mái tóc ngắn, khuôn mặt tuấn tú của hắn cũng biến thành chật vật không chịu nổi, ngay cả chống người đứng dậy cũng khó, nhịn không được co giật trên mặt đất.

Bình luận (0)

Để lại bình luận